Vân Di quay về hệ thống, thần sắc có chút khó chịu.
" Vân Di, cô không sao chứ?" Tiểu Hắc nhìn thấy cô thất thần như vậy, lo lắng.
Vân Di mệt mỏi, nằm xuống, ôm lấy Tiểu Hắc " Ngoan, tôi muốn ngủ một chút, tỉnh dậy sẽ tiến vào thế giới tiếp theo " tiếp đến vài phút sau là tiếng hít thở đều của Vân Di.
Con mèo nhỏ im lặng, không động đậy, mắt nhìn chăm chăm vào gương mặt Vân Di. Lòng đầy suy tư.
Vén vài sợi tóc lòa xòa trước mặt cho cô, Tiểu Hắc lướt tay một chút, màn hình hiện lên một bảng số liệu khó hiểu, một dãy kí tự chưa nhìn thấy bao giờ.
[ Có muốn thanh trừ cảm xúc của kí chủ không? ] thanh âm khô khan của máy móc vang lên nho nhỏ.
" Có " Tiểu Hắc trả lời dứt khoát.
[ Ting - Thành công ] tiếng máy móc báo hiệu.
Tắt màn hình đi, Tiểu Hắc lấy tấm thân nhỏ bé của mình ôm chặt Vân Di vào lòng vỗ nhẹ vào lưng Vân Di, làm cô đang nhíu chặt mày cũng nới ra không ít.
" Kí chủ, đừng lo, tôi giúp cô không còn vương vấn gì với thế giới cũ nữa "
Tiểu Hắc lén thở dài một tiếng, mỗi lần Vân Di công lược xong, cô quay trở lại hệ thống, Tiểu Hắc đều bí mật rút hết tình cảm của Vân Di ra. Không biết, cô... liệu có giết nó không nhỉ? Nhưng biết làm sao được, thà để Vân Di đánh chết còn đỡ hơn nhìn cô khổ sở như thế, nó cùng đâu còn cách nào khác.
Vân Di phác họa xong Mỗ Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731573/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.