" đi thôi, đi tấn công căn cứ tiếp theo!" Dịch Hồi vui vẻ nắm tay Vạn Kì, đứng trên cầu thang hô với nhóm người bên dưới.
Giao Di có chút bất an nhìn lên, nhỏ giọng hỏi:" em cũng đi ạ?"
Vạn Kì gật đầu.
" A Ly của tôi thì sao?" Lăng Phi nhăn mày hỏi.
" ở đây không có." Vạn Kì liếc nhóc con đang cầm cốc nước phía dưới, bình thản đáp.
" Gru Gru..." căn cứ tiếp theo là căn cứ nào?
" căn cứ Hoa Lăng, do một nhóm cô nhi thành lập." Dịch Hồi đáp lại câu hỏi của A Ly.
" giết cả trẻ em ư?" Lăng Phi nhăn mặt, nét kinh tởm hiện rõ lên đáy mắt.
Vạn Kì quan sát rõ ràng, vì thế cô khẽ cười:" thời mạt thế này, nhóc nghĩ trẻ em có thể sống sót tự lập một căn cứ riêng mà đơn thuần ngây thơ chắc? Chúng nhỏ bé, yếu đuối, căn bản không thể đánh được zombie, vậy chúng lấy vật tư ở đâu ra? Đồ ăn không thể mãi mãi trường tồn."
Lăng Phi nhất thời trầm mặc.
Nó chưa từng nghĩ theo hướng phiến diện như vậy....
" được rồi, đi thôi." Dịch Hồi cong eo, ôm ngang Vạn Kì lên, chậm rãi bước xuống cầu thang.
Vạn Kì không chút chống cự để hắn bế lên, miệng còn lẹp bẹp thưởng thức đồ ăn vặt.
Đợi cho Dịch Hồi bế cô đi đến cửa, Vạn Kì mới đưa tay khẽ giật nhẹ cổ áo Dịch Hồi, mở miệng:" em thích căn nhà này."
Dịch Hồi sửng sốt nhìn Vạn Kì.
Cô ấy vừa nói....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-mat-the-chi-ta-la-doa-ki-hoa/4017000/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.