Dịch Hồi ngồi vào bàn cơm, đặt Vạn Kì ngồi cạnh mình.
Bàn ăn là bàn tròn, Dịch Hồi ngồi bên phải Vạn Kì, bên trái cô là tên nhóc A Ly luôn bám nữ thần chặt như nêm, Giao Di ngồi cạnh A Ly để đơm cơm, Lăng Phi ngồi phía bên kia nồi cơm, cạnh Dịch Hồi.
Vì thế Vạn Kì nghiễm nhiên ngồi đối diện với nồi cơm, trở thành chủ nhà bất đắc dĩ.
Trong nhà chỉ có Dịch Hồi và A Ly là zombie, ba kẻ còn lại đều là nhân loại, vì thế tình cảnh trên bàn cơm là thế này:
A Ly không cố kị ôm một miếng thịt người còn tươi nguyên cắm đầu cắm cổ ăn ngấu nghiến, còn may nó biết giữ mồm giữ miệng, không để vụn thịt bay tứ tung khắp bàn ăn.
Dịch Hồi không ăn thịt người, thế nhưng cũng không thể ăn đồ ăn chín trên bàn cơm vì thể chất zombie của bản thân, thế nên cả bữa cơm hắn cứ ngồi chuyên tâm gắp cho Vạn Kì.
Vạn Kì ngoan ngoãn ăn đồ ăn Dịch Hồi gắp, cả bữa không rên một tiếng.
Giao Di có chút câu nệ, càng nhiều là sợ hãi với miếng thịt người tanh tưởi mà kẻ ngồi cạnh đang ngấu nghiến, vì thế chỉ ăn một bát xong rồi thôi.
Lăng Phi lẳng lặng nhìn cái viễn cảnh gà bay chó sủa còn ấn tượng hơn cả tưởng tượng của nó và bị hai người Dịch Hồi, Vạn Kì nhét đầy miệng cẩu lương*.
Cả bữa tối cứ thế "an lành" trôi qua.
Sáng hôm sau, Vạn Kì vừa mới mở cửa phòng thì Dịch Hồi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-mat-the-chi-ta-la-doa-ki-hoa/4016999/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.