Kì Lân thú là một biến dị thú trời sinh nhạy cảm, nó cảm giác được một tầm mắt nóng bỏng nhìn phía mình, mặc dù không chứa sát ý nhưng cũng không hề tốt đẹp chút nào, nó càng thêm lo sợ, lặng lẽ lùi lại đằng sau Tiếu Mạn Sinh, chân sau khuỵu xuống, chân trước ôm lấy mắt cá chân cô dụi dụi. Người này trước đó đã muốn giết nó vậy nhưng dù sao cũng không có vẻ bệnh thần kinh cùng đáng sợ như người khác đâu. Tiếu Mạn Sinh muốn nói, thật ra không cần phải trốn ở chỗ ta đâu, ta cũng không muốn nhìn thấy mặt nữ chính, nhức trứng thật sự đó. Mỗi lần nhìn khuôn mặt thánh mẫu của Hà Kỳ Mỹ là bản thân cô đều cảm thấy dạ dày muốn đảo lộn một hồi.
Tiếu Mạn Sinh đã biết bản thân đắc tội với nữ chính, chẳng buồn giả tạo chào hỏi nữa, vừa thấy bóng Hà Kỳ Mỹ liền quay mặt đi, một bộ dạng không thèm quan tâm. Liên Túy mặt lạnh nhìn Hà Kỳ Mỹ cùng bạn học đi theo sau lưng, khoanh tay không nói.
- Liên... tướng quân, Dương Thuần, thì ra hai người các ngươi ở đây à.-Hà Kỳ Mỹ đợi một hồi vẫn không thấy có người quan tâm đến mình, ngại nhưng bắt chuyện trước.
Tiếu Mạn Sinh nghiêng đầu sang một bên, đã lỡ tỏ vẻ cao lãnh thì liền cao lãnh cho trót, xem chị đây lạnh mặt cho mày xem này. Cô không biết rằng, loại vẻ mặt giả lạnh lùng này của bản thân có biết bao nhiêu khả năng manh chết người. Ngón tay Liên Túy giật giật hai cái, miễn cưỡng đè nén lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-luan-1001-cach-chet-cua-nu-phu/4057159/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.