Làn khói xung quanh cô tan dần, hiện ra cô và Văn Thời đang nắm chặt lấy tay nhau.
Văn Thời ôm đầu khó khăn mở mắt ra, ngay sau đó thì liền vội vàng nhìn sang Linh Ưu.
“Không sao chứ?” Linh Ưu là người lên tiếng hỏi trước.
“Không sao.” Dù sao thì những ảo cảnh đó cũng không phải là của anh.
“Vậy thì tốt rồi.” Linh Ưu gật đầu, sau đó liền quay đầu sang nhìn con ngựa bảy màu kia cực kỳ khiêu khích.
“Ra chiêu xong rồi đúng không? Vậy bây giờ đến ta rồi đúng chứ?” Linh Ưu nói xong, cũng không đợi ai phản ứng lại mà đưa tay lên bắt ấn.
Một vòng tròn ma thuật nho nhỏ nhanh chóng xuất hiện trên đầu ngón tay của cô, ánh sáng màu xanh lam rất dịu dàng chầm chậm xoay chuyển.
Cùng với đó, từ sau lưng cô là một ánh sáng màu bạc sáng lên. Một giây sau cô đã ở sau lưng của con ngựa bảy màu, chỉ thấy một luồng ánh sáng màu lam mạnh mẽ sáng lên rồi cả hai cùng biến mất.
Văn Thời nhìn quanh, còn đang không biết nên làm gì thì Linh Ưu đã dùng truyền âm nói với anh: “Bọn họ hiện tại đã bị em che chắn rồi. Chuyện bên ngoài để anh lo, em xử lý cái thứ đồ chơi này.”
“Bắt An Nhàn vương lại cho ta!” Lê Thâm rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, đưa tay chỉ vào Văn Thời mà ra lệnh.
Văn Thời bóp bóp tay, khẽ mỉm cười nhìn bọn chúng.
…
“Nơi này là nơi nào?”
Linh Ưu đứng trước mặt con quái vật, vào tới trong này rồi thì cô mới có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-muon-ta-lam-phan/1600879/chuong-132.html