Editor: Mi Mặt Mèo
*****************
Hạ Diệc Sơ giang hai tay, đã chuẩn bị tốt tư thế phòng ngự, thế nhưng ngay lúc này, hổ con đang ngủ ngon lành kia đột nhiên ngao ngao khóc lên.
Hổ cha thân thể chấn động, đang muốn nhào vào Hạ Diệc Sơ, cư nhiên ở giữa không trung xoay một cái, nhảy về chỗ hổ mẹ và hổ con, tuy thế nó vẫn không hạ thấp tinh thần đề phòng đối với đám người Hạ Diệc Sơ.
Hổ con vẫn luôn mồm không ngừng khóc lớn, chắc hẳn là đói bụng, giương miệng nhỏ lên, xù xù lông, cào một cái không hề có lực sát thương về phía hổ mẹ. Hổ mẹ cùng hổ cha liếc nhau, sau đó quay đầu nhìn đám người Hạ Diệc Sơ, ngậm lấy hổ con, nhanh chóng rời đi.
Nhìn chúng nó đi càng ngày càng xa, cuối cùng mất hút, Hạ Diệc Sơ phút chốc nhẹ nhàng thở ra.
"Này, chúng đã đi rồi sao?" Tô Quốc Vinh chớp chớp mắt, quả thực không tin bọn họ không hao tổn một sợi tóc nào mà hai con mãnh hổ cứ vậy chạy đi.
"Dao Dao, con không sao chứ?" Tô Quốc Chí bước nhanh đến bên Hạ Diệc Sơ, đánh giá nàng từ trên xuống dưới. Nếu không phải ngại Hạ Diệc Sơ là thân nữ nhi, ắt hẳn hắn còn phải sờ thêm hai cái để xác nhận là nàng vẫn ổn.
"Ba ba, ngươi yên tâm, con không có việc gì đâu." Hạ Diệc Sơ cười cười, tùy ý Tô Quốc Chí đánh giá.
"Dao nha đầu lá gan không nhỏ a, vừa nãy chúng ta đều sợ tới mức không thể động."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3138095/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.