Editor: Mi Mặt Mèo
*****************
Hạ Diệc Sơ mấy ngày nay ở nhà làm con gái ngoan.
Hiện tại đang là thời gian nghỉ hè, tụi nhỏ đều không cần đi học, Hạ Diệc Sơ ở nhà quét dọn ngăn nắp, nhóm lửa nấu cơm, giặt giũ quần áo, rửa chén bát, một tay nàng làm hết.
Trong khoảng thời gian này, Thẩm Nguyệt cùng Tô Quốc Chí vừa trở về liền có cơm nóng ăn, nước nóng tắm, cái này làm cho hai người thập phần vui mừng. Chẳng qua lại nghĩ đến một chuyện, trong lòng hai người tức khắc nặng trĩu.
Cảnh tượng một nhà hòa thuận vui vẻ kéo dài đến một buổi chiều nọ.
Ngày đó, khi hoàng hôn xuống, chân trời đột nhiên xuất hiện ráng đỏ hiếm thấy, phân nửa đường chân trời đều đỏ rực.
Hạ Diệc Sơ vừa thấy Thẩm Nguyệt về, liền xoay người rót nước cho mẹ, lại đột nhiên phát hiện thần sắc Thẩm Nguyệt có chút mờ mịt cùng yếu ớt, cả người không bình thường, cảm giác không thích hợp.
Hạ Diệc Sơ cho rằng hôm nay Thẩm Nguyệt gặp phải chuyện gì, một bên đem nước trà tới cho Thẩm Nguyệt, một bên hỏi: "Mẹ, xảy ra chuyện gì?"
"Không, không có việc gì." Thẩm Nguyệt nhìn Hạ Diệc Sơ một cái, thần sắc phức tạp, cúi đầu nhìn hình ảnh mình trong chén trà, đáy mắt có một tia áy náy lóe lên rồi chợt biến mất.
Hớp một hớp nước trà, áp suy nghĩ xuống đáy lòng, Thẩm Nguyệt hỏi Hạ Diệc Sơ: "Hôm nay con chưa nấu cơm sao? Để mẹ đi nấu cơm."
"Không, mẹ nghỉ ngơi trước đi, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3138093/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.