Editor: Mi Mặt Mèo
*******************
Quân Ngôn Dục biết Phó Diệc Sinh không thích hợp, nhưng để tránh rút dây động rừng, vẫn trọng dụng hắn, nhiều chuyện hệ trọng đều giao cho hắn đi làm.
Lúc đầu, Phó Diệc Sinh chỉ là đội trưởng đội thị vệ, sau lần cứu Hạ Diệc Sơ, Quân Ngôn Dục có trò chuyện với hắn, thấy hắn cơ trí nên liền đề bạt lên. Nếu không, hắn khó mà có được chức quan cao trong triều.
Hiện giờ, Quân Ngôn Dục ngầm điều tra hắn, bên ngoài vẫn tín nhiệm hắn. Phó Diệc Sinh có Hoàng thượng hậu ái, trong khoảng thời gian ngắn, con đường hoạn lộ thênh thang.
Trong triều, Hoàng thượng thường xuyên tỏ ra yêu thích, khích lệ Phó Diệc Sinh đến nỗi mọi người thường tụm nhau nghị luận chuyện này. Hồng Mai cũng nghe lỏm được, không khỏi về kể cho Hạ Diệc Sơ. Hạ Diệc Sơ nghe được, cũng không biểu cảm gì, cười nhạt đi ra ngoài.
Nào ngờ vô tình đụng phải Quân Ngôn Dục, liền giận dỗi thở phì phò đi theo hắn.
"Hôm nay lại xảy ra chuyện gì? Nếu không chào đón ta, vậy ta đi đây." Quân Ngôn Dục thấy Hạ Diệc Sơ liền nhéo nhéo mặt nàng.
Hạ Diệc Sơ có lẽ tức giận, hành lễ cũng không làm.
"Huynh đi đi, kẻ lừa đảo!"
"Nói ai lừa đảo?" Quân Ngôn Dục vậy mà không hề tức giận, kiên nhẫn nhéo mặt bánh bao:
"Trẫm với muội là huynh muội song sinh, trên thế giới này, ai cũng có thể lừa gạt muội, nhưng ta thì không."
Đối diện với ánh mắt ôn hòa của Quân Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/3137841/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.