Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Mạc Lâm nhìn Trần Lập che chắn cho Mạc Càn ở phía sau mình, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khinh thường, nhưng trong lòng cả kinh, vội vàng phất tay hô: "Mau! Người đâu mau tới đây!"
Tử sĩ như từng con dơi màu đen lao xuống.
Trần lập che ở phía trước Mạc Càn, một bên mệt mỏi ứng phó ba bốn tử sĩ, một bên quay lại phía sau vội vàng nói với Mạc Càn: "Hoàng Thượng, ngài đi mau, chỉ cần tới đại điện sẽ có người cứu trợ!"
Trần Lập vừa dứt lời, bên này Mạc Càn còn chưa nói cái gì, Mạc Lâm cũng đã nôn nóng nhìn tử sĩ chưa tiếp cận được Mạc Càn gào lên: "Tất cả đều xông lên cho ta, giết cả hai người bọn họ!"
Nghe được lời này sắc mặt Mạc Càn trầm xuống, một phen đẩy ra Trần Lập, lạnh giọng nói:
"Nghiệt tử, trẫm đã nhiều lần cho ngươi cơ hội, ngươi vậy mà còn không nhận sai, người tới!"
Trần lập cùng Mạc Lâm vừa nghe Mạc Càn nói như vậy hai người đều sửng sốt.
Bá bá bá......
Phía ngoài ngự thư phòng truyền đến từng tiếng bước chân chỉnh tề.
Nạp Lan Minh Đức cũng từ phía sau bình phong đi ra, lạnh lùng nhìn Mạc Lâm.
"Lục hoàng tử, ngươi cùng Trần công công mưu phản Hoàng Thượng sớm đã thấy rõ, buổi tối hôm nay cũng đã bố trí tốt tất cả."
Mạc Lâm trừng lớn đôi mắt.
Thất thần nhìn mọi thứ xung quanh.
Bên tai không ngừng tiếng vọng câu Nạp Lan Minh Đức vừa mới nói.
Sớm đã biết được?!
Vì sao?
Xoay người nhìn cấm vệ quân bên ngoài một thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/749005/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.