Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
"Lục hoàng tử......"
Trần lập vội vàng mở miệng.
Mạc Lâm lập tức từ uy áp của Mạc Càn bình thường trở lại.
Nhắc tới khí thế, tay vừa nhấc, lập tức tử sĩ từ bên ngoài ngự thư phòng tràn vào.
"Phụ hoàng, hiện giờ người giao quyền cho ta, mà không giao cũng phải giao, nếu không đừng trách ta không nể tình phụ tử!"
Mạc Lâm nói chuyện hùng hổ, bởi vì hắn biết tất cả hộ vệ xung quanh đây đã bị Trần Lập cho uống nước trà hạ dược, không đến ngày mai sẽ không tỉnh được.
"Trần Lập!"
Mạc Càn nghe những lời Mạc Lâm nói trong lòng đau xót, đem tầm mắt nhìn về phía Trần Lập, chất vấn nói: "Ngươi có biết phản bội trẫm sẽ có kết cục gì không!"
Trần Lập rốt cuộc là lão nhân vẫn luôn đi theo Mạc Càn, mặc dù ở trong tình huống này mặt cũng không đổi sắc.
"Hoàng Thượng, ngài có biết lão nô vì sao phải phản bội ngài không?"
Khuôn mặt Trần Lập âm trầm, thêm tiếng nói bén nhọn của thái giám, làm người không rét mà run, nổi lên một thân nổi da gà.
Mạc Càn cau mày, trầm giọng nói: "Trẫm tự hỏi đối đãi ngươi không tệ, ngươi từ nhỏ đã hậu hạ bên cạnh trẫm, trẫm thật sự là nghĩ không ra lý do ngươi phản bội trẫm!"
Nghe vậy, Trần Lập cười một tiếng: "Không sai, Hoàng Thượng ngài đối đãi với lão nô thật tốt, chính vì ngài đối xử tốt với lão nô, thân mình này của lão nô lại cũng là bởi vì người mà tàn khuyết, năm lão nô sáu tuổi bị người đưa tới một phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/749004/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.