Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Tô Linh Nhi cau mày liễu, hừ lạnh một tiếng: "Ta có từng nhớ rõ người nào đó từng nói ở lúc không có người khác gọi mình là A Ly, hiện tại lại chủ động lấy bối phận để xưng hô, thật là tâm khẩu bất nhất."
Nghe vậy, Mạc Ly sửng sốt, trảo quá Tô Linh Nhi hai tay: "Ta như vậy còn không là muốn thể hiện một chút địa vị trong lòng nàng sao."
Tô Linh Nhi không tỏ ý kiến, chỉ có khóe miệng vẫn luôn cong lên lộ ra một nụ cười ấm áp như ngày xuân.
Ngược lại với không khí vui vẻ ở kiệu phía trước, Nạp Lan Tĩnh Vận ngồi kiệu đi sau hoàn toàn bị oán hận vây quanh.
Nạp Lan Tĩnh Vận không nghĩ tới bản thân đã trọng sinh một đời vẫn để cho Tô Linh Nhi chui vào chỗ trống cùng Mạc Ly quen biết, hơn nữa xem biểu hiện hôm nay, hiển nhiên Mạc Ly không có đem Thái tử phi như nàng ta để vào mắt.
"Tiện nhân!"
Nạp Lan Tĩnh Vận đột nhiên khẽ kêu một tiếng, là tỳ nữ luôn đi theo bên người giật thót mình, trong lòng cả kinh, vội vàng vén rèm lên nhắc nhở nói: "Chủ tử, ngài nói nhỏ chút, ngàn vạn đừng cho Thái Tử điện hạ nghe được, chờ tới rồi tiệc mừng thọ, khi chủ tử chuẩn bị lễ vật, Hoàng Thượng nhất định thích, đến lúc đó Thái tử vì lấy lòng Hoàng Thượng cũng sẽ hồi tâm chuyển ý quay về với chỉ tử."
Nạp Lan Tĩnh Vận nghe được lời này hừ nhẹ một tiếng, nhưng biểu tình trên mặt cũng hoà hoãn hơn.
Qua nửa canh giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/748989/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.