Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Mạc Ly nhìn hình ảnh phản chiếu qua gương đồng của Tô Linh Nhi, trái tim kịch liệt nhảy lên.
"Nhìn đến Nhu Nhi ta mới hiểu được thì ra cổ nhân nói không sai. Như thế nào là mày đẹp yêu kiều, dung mạo dễ thân, môi đỏ một chút, muôn hồng nghìn tía! Trên thế giới này đoá hoa mỹ lệ ở trước mặt Nhu Nhi đều mất đi ánh sáng rực rỡ!"
Nghe được Mạc Ly nói Tô Linh Nhi không khỏi đỏ bừng mặt.
Thước Nhi nhìn trên mặt Tô Linh Nhi là biểu tình xấu hổ, nhịn không được phụt một tiếng bật cười.
Lúc sau Mạc Ly đi khỏi Thanh Lê Viên.
Hiện tại chuyện quan trọng hắn cần làm là giải quyết vụ lương khoản.
Liên tiếp ba ngày, Tô Linh Nhi đều không có nhìn thấy Mạc Ly.
Có thể thấy được lương khoản cứu tế dự định nhiều bạc như thế nào, ngay cả thuộc chín bảng cửu chương, muốn tính chính xác cũng mất một khoảng thời gian dài.
Chuyện này cũng đủ nhìn ra người sau lưng bụng dạ khó lường.
Hoàng thành, một khu nhà hoàng gia.
Mạc Lâm nhìn giấy tờ lấy từ Tông Nhân Phủ trong tay, nhìn xong một tay đem chồng giấy hung hăng ném ở trên bàn, bạo nộ nói:
"Các ngươi là một đám phế vật, không phải nói chỉ cần bắt lấy lương khoản cứu tế không bỏ, nhất định có thể đem Mạc Ly kéo xuống ngựa sao, nếu như không kéo xuống được, cũng có thể đủ làm hắn ở trước mặt phụ hoàng thấy được hắn làm việc không cẩn thận, hiện tại thì sao?"
Mạc Lâm âm trầm, hai mắt tràn đầy lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-thien-than-thu-99/748987/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.