“cố Ngôn, rốt cục ngươi có động hay không!?” Phong Quang nghiến răng nghiến lợi ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện ra hắn dường như cũng không tốt hơn nàng, trêntráng hắn ra một lớp mồ hôi lạnh, hắn đang cực lực kìm nén, mồ hôi theo đường cong quai hàm duyên dáng mà chảy xuống, rồi “tí tách” một tiếng rơi vào trong nước.
Thoạt nhìn đúng là hấp dẫn đến chết tiệt!
cố Ngôn bất lực nói: “Là bệ hạ kêu đau…”
Hắn lại hét lớn một tiếng, bởi vì tiểu cô nương bám trên người cắn hầu kết của hắn.
Nàng vươn cái lưỡi hồng mềm mại liếm liếm, mơ hồ không rõ nói: “Bây giờ ta khôngđau, ngươi động đi a!”
Nàng đã trắng trợn yêu cầu như vậy, lớn mật nhưng thật khiến cho người ta mừng rỡ.
Mắt cố Ngôn tối sầm lại, dùng thêm lực hai tay ôm lấy nàng, đem nàng dính sát vào thân thể của mình, bắt đầu thong thả mà có lực di động.
Phong Quang cắn môi hừ hừ ra tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn rực hồng, lần đầu tiên lại làm ở dưới nước, cũng làm cho thân thể của nàng nhanh chóng không đau nữa, ngược lại còn có thêm nhiều kích thích khó mà tả được, nàng như là người rơi xuống nước, mà nam nhân trước mặt này chính là khối gỗ duy nhất nàng có thể bám vào.
cố Ngôn thích âm thanh đè nặng than nhẹ này của nàng, nhưng mà nàng có thể ra tiếng lớn hơn một chút thì tốt, hắn hôn lên môi nàng, dùng lưỡi cạy mở môi, tiến quân thần tốc vào miệng, chậm rãi đoạt lấy không khí bên trong miệng nàng, khi cảm nhận được nàng không hít thở được, hắn buông nàng ra.
Phong Quang chỉ có thể há miệng thở từng ngụm từng ngụm, cùng lúc đó, tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469769/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.