Edit: Nhi Huỳnh
“Ngươi, ngươi nói bậy bạ gì đó!” Mặt Thanh Ngọc nóng lên rồi lại nóng lên, ánh mắt mơ hồ, âm lượng phóng đại càng làm cho người ta cảm giác hắnđang phô trương thanh thế mà thôi.
Phong Quang khoác vai hắn như một vị huynh trưởng, “Ngươi đừng hòng gạt ta, mắt ta sáng tựa tuyết, ngươi thích ai, ta liếc mắt một cái là nhìn ra ngay.”
“Nàng là sư tỷ của ta, ta thích sư tỷ của ta thì có vấn đề gì?” Thanh Ngọc ngay thẳng cãi lại.
Phong Quang cười hắc hắc nói: “Ngươi biết ta không phải nói loại thích đó mà, suy nghĩ một chút, ngươi tuy mới mười ba tuổi nhưng thoạt nhìn thành thục hơn so với bạn cùng lứa rất nhiều, huống hồ sư tỷ của ngươi cũng lớn hơn ngươi hai tuổi mà thôi, cẩn thận suy nghĩ thì thấy ngươi thích nàng ta cũng không có gì là không đúng.”
“Hạ Phong Quang, ngươi lại nói bậy bạ, ta liền… ta liền…”
Hắn nửa ngày cũng không nói ra được nửa câu sau, Phong Quang tiếp lời, “Ngươi liền khiến ta thế nào?”
“Ta liền… không thèm để ý ngươi!” Thanh Ngọc hất tay nàng ra, nổi giận đùng đùng chạy về phòng, đóng mạnh cửa phòng lại.
Phong Quang: “…”
Thanh Ngọc sao lại giống như trở nên… ngây thơ?
không đúng, hắn vốn đã là một đứa nhỏ thôi.
Nàng lắc đầu than thở, còn chưa nói gì để khiến hắn buông tha việc thích Quan Duyệt Duyệt đâu, Quan Duyệt Duyệt không thích tỷ đệ luyến, mà nàng thích giáo chủ ma giáo, nam nhân giết hại cả nhà Thanh Ngọc.
Phong Quang có chút u buồn, nàng ngồi trên bậc thang trước cửa, cứ thế u buồn cả một buổi chiều, cho nên lúc Quan Duyệt Duyệt trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469703/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.