Edit: Nhi Huỳnh
Đan Nhai trước cáo từ rồi rời đi, bởi vì giáo chủ ma giáo đột nhiên xuất hiện ở Đường môn nên hắn còn phải xử lý rất nhiều chuyện, ví dụ như tăng cường cảnh giới chẳng hạn.
Phong Quang một bên cùng Tiết Nhiễm đi đến phòng khách, một bên châm chọc, “Đường Cửu Ca trúng độc, Đường môn tăng cường cảnh giới, giáo chủ ma giáo xuất hiện, Đường môn tăng cường cảnh giới, ta phát hiện cái kiểu tăng cường cảnh giới này giống như không tác dụng gì.”
“Giáo chủ ma giáo võ công cao cường, cho dù phòng ngự nghiêm ngặt hơn thì hắn có thể quay lại lần nữa cũng không có gì lạ.” Tiết Nhiễm cười nói: “Câu không có tác dụng gì của nàng trăm ngàn lần đừng để người của Đường môn nghe được, bọn họ sẽ có ý kiến.”
“Nhưng mà ngươi cũng hiểu ta nói không sai, đúng không?” Phong Quang thấy hắn muốn trả lời, nàng vội bổ sung nói: “không thể nói dối, cũngkhông thể ba phải cái nào cũng được!”
Tiết Nhiễm dừng một giây, vẻ mặt bất lực gật đầu, “Đúng vậy.”
Nàng thế này mới vừa lòng mà cười, lúc đi đường cố ý vung vẩy cánh tayđang nắm lấy nhau của hai người, thật ra lúc Tiết Nhiễm ý thức được có chỗkhông đúng đã muốn thả tay nàng ra, nhưng mà hắn không ngờ nắm tay nàng thì dễ, muốn thả ra lại khó, nàng cầm tay hắn giận nói cái gì cũngkhông chịu buông ra, còn có xu thế sắp khóc lớn một hồi.
Tiết Nhiễm lựa chọn đầu hàng.
“Đúng rồi, độc của Đường Củ Ca thế nào? Giải được không?”
Hắn dùng âm thanh ấp ám sửa lại, “Là Đường Cửu Ca.”
“Đường Củ Ca, đúng vậy mà.” (!)
(!) Đường Cửu Ca (唐九歌 = Tángjiǔgē). Phong Quang gọi thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469702/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.