“Hạ tiểu thư, Thanh Ngọc thật sự là nam hài.” Tiết Nhiễm không hiểu tại sao nàng lại thắc mắc chuyện này.
Vấn đề này, Thanh Ngọc ngồi không xa đó tất nhiên cũng nghe được, hắn ngẩng đầu, “Sư phụ, ngài đừng để ý nàng ta, nàng có mưu đồ quấy rối với ngày đó.”
“Khụ…” Tiết Nhiễm nắm tay lại đặt trên môi, hơi hơi ho nhẹ một tiếng, “Thanh Ngọc, không thể ăn nói bậy bạ, Hạ tiểu thư, Thanh Ngọc còn nhỏ, mong tiểu thư không lấy đó làm phiền lòng.”
“Hắn nói đúng mà.” Phong Quang thoải mái nói: “Ta xác thực có mưu đồ quấy rối với ngươi.”
Tiết Nhiễm: “…”
Để lại Tiết Nhiễm không biết nên ứng đối như thế nào, Phong Quang đi đến cạnh người Thanh Ngọc ngồi xổm xuống, vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Tiểu Thanh Ngọc à, xem ngươi vất vả nấu thuốc cho ta như vậy, ta sẽ không so đo ngươi nói trúng tâm ý của ta.”
“không biết xấu hổ.” Thanh Ngọc gạt tay nàng ra, ánh mắt đặc biệt xem thường.
“Có đôi khi không biết xấu hổ cũng là một loại tài hoa, ngươi không biết đâu, nghĩ thử xem, nếu trên đời này mỗi người đều đối mặt nhau mà vẫn phải giữ vững dáng vẻ kiểu cách, vậy trên đời này cẩu độc thân sẽ nhiều lắm.”
Tuy chưa từng nghe qua cái từ ngữ cẩu độc thân kỳ quái này, nhưng Thanh Ngọc rất thông minh theo hai chữ “độc thân” này mà đoán ra được ý nghĩa của nó, hắn chưa thấy qua nữ nhân giống như Phong Quang da mặt dày như thế, mặc dù hắn hoàn toàn chưa thấy qua bao nhiêu nữ nhân.
“Ta sẽ không thừa nhận ngươi là sư nương của ta.” Hắn giống như thề thốt gì đó mà nói, quăng cây quạt đi, cầm một khối vải bưng ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469690/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.