Bất kỳ người đàn ông nào, khi trông thấy một cô gái nhỏ xinh đẹp bị thương, trong lòng đều sẽ khó kìm được mà nảy lên sự thương tiếc.
Và đương nhiên, Khương Trạch cũng không ngoại lệ.
Dù cho anh ta có là nam chủ đi chăng nữa. ( Thực ra là tại đối tượng bị thương là vợ ổng nên ổng mới đau. ಠ︵ಠ)
Bạch Lạp Sa không tiếng động né tránh nam chủ, sau đó...
Muah ha ha ha ha!
Trong đầu ông đây, bỗng dưng hiện lên một trăm linh một phương thức chém người.
[ Uy, nhãi con! ] Thần Đèn trong không gian ngồi chỗm hỗm xỉa răng, ra vẻ không quan tâm nhắc nhở: [ Đụng vào nam chủ thử đi. Nam chủ có bị làm sao, Thiên Đạo đánh chết nhóc cũng không phải lỗi tại ta. ]
"..."
Thôi được rồi!
Bình tĩnh!
[ Có cần ta niệm Thanh Tâm chú cho nhóc nghe không? Bớt nghiệp nha! ]
"..." Cụ ơi, cụ câm mồm lại tôi sẽ bớt tức hơn đấy!
Trong đầu tức cụ Ấm Nước, ngoài mặt tức Khương Trạch. Bạch Lạp Sa lùi ra phía sau một bước, hai tay vắt trước ngực. Vẻ dịu dàng nhu hòa mềm mại trên mặt đã bay sạch. Cô lạnh lùng hỏi: "Chuyện gì? Tôi thấy hành vi của cậu quá mức vô duyên rồi đấy!"
Giọng nói lạnh lùng của cô...
Khương Trạch ngay tức khắc liền trầm giọng: "Sao cậu chuyển tới đây?"
"Hả?" Bạch Lạp Sa như thể vừa nghe thấy câu chuyện gì đó phèn ỉa lắm vậy, mặt mày từ lạnh lẽo lại chuyển sang châm biếm: "Gì chứ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chin-kiep-phieu-lac-chon-tran-gian/2489741/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.