"Uể? Hôm nay mạng vẫn hỏng sao?" Bạch Lạp Sa nhấn nhấn vô màn hình di động.
Song ấn mãi website vẫn không thể load được.
Cô u sầu thườn thượt thở dài một hơi...
Nha, hệ thống mạng bị hỏng bốn ngày...
Hôm nay lại không thể dùng điện thoại rồi!
"Chán ghê!"
Đem điện thoại quẳng xuống nệm, Bạch Lạp Sa buồn chán ngả người ngồi trên ghế.
"Chán chán! Chán chán!"
Cô nghiêng đầu nhìn vẹt vàng: "Ta đẹp không?"
Vẹt: "Đẹp! Đẹp! Đẹp! Đẹp!"
"Ta đẹp hơn hay ngươi đẹp hơn?"
"Bạch Lạp Sa đẹp nhất, ta sao có thể so với vẻ đẹp của nàng."
"Ỏ..." Dùng một ánh mắt tán thưởng nhìn vẹt vàng, Bạch Lạp Sa lại tiếp tục nói: "Nêu khẩu hiệu đi nào!"
Vẹt vàng rụt cổ, vẫy vẫy cái cánh đầy lông, oang oang vênh mỏ kêu to: "Minh chủ thịnh thế mỹ nhan! Chim sa cá lặn! Hoa nhường nguyệt thẹn! Đẹp nhất thế gian!"
Bạch Lạp Sa vỗ vỗ tay.
"Giỏi lắm, giỏi lắm. Quả không hổ danh là Lương Tâm của ta. Mai lại dạy ngươi thêm mấy câu mới!"
"Giỏi giỏi!" Vẹt vàng gật gù: "Giỏi giỏi!"
Đẳng cấp của vẹt máy nó phải khác vẹt thường!
Hảo vẹt!
...
Dưới sự thúc ép của Cố Quý, Bạch Kiêu cuối cùng không hề cam lòng...
Phải giơ cao đánh khẽ với hệ thống mạng lưới Tinh Võng.
Song tất cả các bài báo viết về đại nhân vật gọi Quái nữ Omega đều đã bay màu một cách bí ẩn.
"Tôi lạy cậu đấy!" Cố Quý bày tỏ, hắn rất ba chấm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chin-kiep-phieu-lac-chon-tran-gian/2489666/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.