"Ừ, vậy để hôm nào thiên thời địa lợi nhân hòa, trẫm sẽ nấu một bữa cho ái phi hưởng dụng."
Cố Niếp Tranh mím môi cười.
Bạch Lạp Sa: "(・ัω・ั)" Mạt thế thì thiên thời địa lợi nhân hòa kiểu gì?
Phi, nam nhân a!
Đúng là lười biếng.
Cô dẩu môi một cái...
Ai ngờ nam chủ lại nhân cơ hội này, cúi đầu xuống, nhanh nhẹn cắn miếng lên đôi môi mập mạp của cô.
Bạch Lạp Sa tức giận, vung tay vả mặt anh.
Thanh âm thanh thúy vang bốp lên cái...
Đánh người xong rồi, bé mới ôm mặt tỉnh ngộ...
Trời ơi!
Bạch Lạp Sa hú hồn nhìn chiếc tay thần thánh nõn nà của mình...
Cô...cô...cô vừa tát Tang thi vương?
Phiếu lĩnh cơm hộp dài hạn sắp tới rồi!
Bé nghiêng đầu...
Quả nhiên, nam chủ đại nhân đang dùng ánh mắt cười như không cười mà nhìn bé.
Cố Niếp Tranh dù bị Bạch Lạp Sa tát cho vỡ mặt một trăm lần...
Anh ta vẫn sẽ có thể vui vẻ được...
Người con gái của mình, mình không bao dung thì để ai bao dung?
Nha, nhưng coi cái dáng vẻ hoang mang ngốc nghếch của cô như vậy...
Cố Niếp Tranh lại càng muốn cố tình chọc cô thêm nữa.
Đoạn, anh cố biến đổi sắc mặt...
Khiến cho bản mặt điển trai kia mang theo ba phần hung ác, ba phần yêu quái và bốn phần khí chất phản diện...
Tố chất diễn xuất này...cũng không phải quá loè đi?
Trông có khác gì con tinh tinh hông?
Bạch Lạp Sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chin-kiep-phieu-lac-chon-tran-gian/2489614/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.