"Anh hết đau thật rồi sao?"
Bạch Lạp Sa tỏ ra bé đây là ngốc bạch ngọt đa nghi.
Cô không tin anh?
Cố Niếp Tranh giang rộng hai tay ra, ấm áp cười.
"Em có thể cởi áo anh để xem."
Bé Sa: "..." Cười địch địch bẹt bẹt!
Nha, cẩu nam nhân!
Cái nơi hiện đang bị tổn thương kia là cái ấy trong đũng quần anh thì có.
Bạch Lạp Sa vờ vịt vung tay, đấm thêm quả nữa vào bụng Cố Niếp Tranh, ủy khuất ba ba lên án.
"Anh không cần lừa anh. Em biết anh đau, em cũng đau. Chúng ta đều đau."
Đoạn, cô lại chuẩn bị khóc tùm lum tùm loa.
Mắt thấy cô ngốc vì mình mà sắp tốn thêm một lít nước mắt nữa, Cố Niếp Tranh vội đến độ muốn nhảy dựng.
Anh muốn giải thích!
Song anh giải thích cô lại không có nghe!
Hết cách, Cố Niếp Tranh đành vươn người tới, dùng đôi môi mình để chặn lại toàn bộ tiếng ỉ ôi của cô ấy.
Thần Đèn ngồi trong Tinh Không chứng kiến tất cả, không nhịn được mà vỗ tay bôm bốp bôm bốp.
Trời mé, nam chủ ngôn tình văn có khác.
Hành xử không khác gì nam chính phim tềnh iu Hàn Quốc luôn.
Thần Đèn đã đúng, Cố Niếp Tranh là nam chủ.
Chỉ tiếc thay, bé Sa lại không phải nữ chủ.
Nữ chủ thì sẽ đắm đuối hưởng thụ...
Còn Bạch Lạp thì nói không với điều này.
Cô ấy bị cưỡng hôn, còn chưa có kịp hồi thần lại đâu...
Ai dè đùng một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chin-kiep-phieu-lac-chon-tran-gian/2489608/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.