Bạch Lạp Sa ban đầu là không ngủ được, hai mắt chớp chớp nhìn chằm chằm trần nhà.
Đoạn, cô nghiêng đầu, ngắm nhìn dung nhan đẹp trai sắc sảo đang chìm trong an tĩnh của nam chủ đại nhân...
Ừm...
Không hiểu...
Rốt cuộc vì sao cô với nam chủ lại tiến triển nên một mối quan hệ vi diệu thế này nhờ?
Tại sao nhờ...?
Kệ đi, miễn anh có đồ ăn ngon cho cô ăn là được!
Uể oải ngáp dài một tiếng...
Bạch Lạp Sa nhắm mắt, thư thái tinh thần...
Bắt đầu chìm vào giấc ngủ của riêng mình.
Cô không hề biết rằng, vào khoảnh khắc mà cô đã hoàn toàn ngủ ngon.
Cố Niếp Tranh lại vô cùng tỉnh táo ngồi dậy...
Khác với dáng vẻ ôn hoà thường ngày hay trưng ra cho bé ngốc xem.
Trông vẻ mặt anh lúc này đáng sợ hơn bao giờ hết.
Anh ta hướng ánh mắt u ám nhìn ra ngoài cửa sổ, vành mắt hơi híp lại.
Sau đó, Cố Niếp Tranh quay đầu.
Si tình ngắm nhìn người thiếu nữ đang ngon giấc.
Chần chừ hồi lúc, người đàn ông mới dám cúi người...
Dán đôi môi của mình lên môi cô.
Anh hé môi ra...
Chiếc lưỡi khẽ quét qua môi cô một cái...
Liếm liếm hôn hôn...
Dây dưa hồi lúc, Cố Niếp Tranh mới không cam lòng dời đi.
Đứng dậy, xỏ giày vào, chụt chụt vài cái lên trán cô ngốc, anh mỉm cười: "Ngủ ngon nhé."
Xong xuôi, Cố Niếp Tranh khoác cái áo lên người rồi đi ra ngoài.
Tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-chin-kiep-phieu-lac-chon-tran-gian/2489606/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.