Edt: Nhan
Nhà có bốn tầng, mỗi người một phòng, vô cùng thanh tĩnh.
Bên trong không gian tùy thân của Khúc Yên có đồ ăn, cô không thích chia sẻ cho Nguyễn Đường nên lặng lẽ đến phòng Giang Từ.
“Anh Từ, anh ăn bánh quy không?” Cô ôm một đống đồ ăn vặt vào phòng, cười khanh khách nói: “Em nói trước, đống đồ này em chỉ cho anh ăn, anh không được cho người khác.”
“Người khác?” Giang Từ thông minh, đã sớm nhìn ra cô không thích Nguyễn Đường, biết người cô nói chính là Nguyễn Đường.
Nhưng hắn liếc qua cửa phòng còn chưa đóng, nhìn thấy vóc dáng cao lớn của một người đàn ông ở ngoài cửa, bèn cong môi nở nụ cười: “Yên Yên, em yên tâm, tâm ý của em anh sẽ nhận, anh tuyệt đối không chia cho người khác. Đây là bí mật nhỏ của hai chúng ta.”
“Được, vậy anh chọn đi.” Khúc Yên đặt đồ lên bàn, hỏi: “Mì thịt bò dưa muối, vị này thế nào? Em thích ăn vị này nhất.”
“Em thích thì anh cũng thích.” Giang Từ cầm lấy một gói trong đó, khen: “Yên Yên đối xử với anh thật tốt. Chúng ta quen biết không lâu nhưng anh cảm thấy dường như đã quen rất nhiều năm rồi.”
“Em cũng cảm thấy như vậy.” Tuy nói vật nhưng Khúc Yên lại nghĩ không phải quen biết rất nhiều năm rồi sao? Quen từ kiếp trước.
“Trong phòng không có nước nóng, chúng ta ăn kiểu gì bây giờ?” Giang Từ xé gói mì tôm ra, bỗng nhiên trong tay trống không.
Không biết Hạ Tư Viêm đã vào phòng từ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331464/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.