Edt: Nhan
Khúc Yên từ bỏ ý nghĩ xuống xe, thúc giục Hạ Tư Viêm nhanh chóng lái đi.
Một xe 4 người, sau đó không lâu đi tới căn nhà ở ngoại thành của Hạ Tư Viêm.
Đây là một căn bốn tầng, mặc dù không giống biệt thự hào hoa nhưng thắng ở điểm đơn giản mà kiên cố, sau khi đóng chặt cửa ra vào và các cửa sổ thì có thể ngăn cản zombie cấp thấp đi vào.
"Cảm ơn anh Hạ đã có lòng tốt giữ em lại." Nguyễn Đường không dám gọi 'anh Tư Viêm' nữa, thái độ trở nên dịu dàng lễ phép.
Hạ Tư Viêm không để ý tới cô ta, nói với Khúc Yên: "Yên Yên, em lên tầng cùng anh."
Khúc Yên gật đầu, ngoan ngoãn đi lên với hắn.
Hai người đi thẳng đến tầng bốn, Hạ Tư Viêm mở cửa một phòng ra, nói với cô: "Tạm thời em ở chỗ này."
Khúc Yên dạ một tiếng, hỏi: "Anh Tư Viêm, có phải anh có chuyện muốn nói riêng với em đúng không?"
Hạ Tư Viêm đè thấp giọng xuống: "Anh không biết em có tính toán gì, tại sao phải để hai người lạ kia đi theo chúng ta. Còn cô gái họ Nguyễn kia nữa, anh cảm thấy rất kỳ lạ."
Lấy kinh nghiệm làm cảnh sát nhiều năm của hắn, trực giác mách bảo hắn có nguy hiểm đang tới gần.
"Anh cảm giác được?" Khúc Yên có chút bất ngờ, cả đường đi Nguyễn Đường rất thành thật, không nghĩ tới Hạ Tư Viêm có thể phát hiện điểm khác thường...
"Em cũng cảm thấy như vậy?" Hạ Tư Viêm nhíu mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331463/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.