Edt: Nhan
Giang Từ miễn cưỡng nhíu mày: “Chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, chẳng lẽ anh xem thường trí thông minh của tôi, cho là tôi không hiểu sao?”
Hắn lại nói với Khúc Yên: “Yên Yên, em quen anh ta bao lâu?”
“3 tháng. Anh Tư Viêm là cảnh sát, bọn em là hàng xóm.” Khúc Yên nói đúng sự thật.
“Mới biết 3 tháng hả?” Giang Từ kéo dài âm cuối, học theo Hạ Tư Viêm: “Yên Yên, bây giờ là tận thế, em phải cảnh giác. Đàn ông mới quen biết không lâu thì không thể tùy tiện tin tưởng. Nhỡ hắn ta là tra nam, cũng ném em cho zombie cắn thì phải làm sao bây giờ?”
“Anh ấy không làm thế đâu.” Khúc Yên khẳng định.
“Em tin tưởng anh ta như vậy?” Giang Từ chỉ chỉ chính mình, hỏi: “Vậy em cảm thấy anh thế nào?”
“Anh cũng thế. Em tin anh không phải loại người như vậy.”
Giang Từ gật đầu một cái, nhếch miệng cười, nói với Hạ Tư Viêm: “Nghe thấy chưa?”
Hạ Tư Viêm lạnh lùng liếc hắn ta một cái: “Đến nơi rồi, xuống xe.”
Giang Từ nhìn cửa sổ, quả nhiên đã đến biệt thự của Nguyễn Đường.
Hắn cũng không nói nhảm, mở cửa xe chuẩn bị xuống nhưng lại thấy Nguyễn Đường chống gậy khập khễnh chạy ra...
“Nguyễn Đường, ở đây!” Giang Từ vẫy vẫy tay.
“A, anh Từ! Cuối cùng anh cũng đến!” Nguyễn Đường nhìn thấy Giang Từ, kích động bước nhanh hơn: “Anh không biết em đã khó khăn thế nào đâu, mấy con zombie vây quanh nhà em, nếu không phải em đột nhiên thức tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331460/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.