Edt : Nhan
Vài giờ trôi qua.
Đến xế chiều, Tư Triệt thấy cô đói bụng mới buông cô ra.
Giường chiếu lộn xộn, tóc Khúc Yên cũng tán loạn.
Cô đứng lên mặc quần áo tử tế, gương mặt xinh đẹp lại lạnh nhạt, không để ý tới người khác.
Tư Triệt đưa cho cô một cái lược: "Anh đi nấu đồ ăn cho em."
Khúc Yên không đáp lại.
Tư Triệt cưng chiều xoa đầu cô: "Không sao, anh buộc tóc cho em trước rồi nấu sau."
Khúc Yên hạ mắt xuống, tùy ý hắn.
Trước đó hắn đã từng giúp cô, bảy năm rồi hắn vẫn chưa quên, lưu loát giúp cô buộc tóc đuôi ngựa, sửa sang đầu tóc gọn gàng, vén tóc mai sang hai bên.
"Em yêu của anh là đẹp nhất." Hắn hôn lên má cô rồi vội vàng xuống bếp.
Khúc Yên ngồi ở mép giường, tâm tình phức tạp.
Thật ra không phải cô giận hắn.
Cô giận chính mình vì đã nhận nhiệm vụ này, bây giờ đâm lao thì phải theo lao.
Tư Triệt nhanh chóng nấu xong một nồi cháo, còn xào cho Khúc Yên hai đĩa rau, biết cô thích ăn cay nên hắn bỏ thêm ớt xanh.
Cả phòng thơm ngát, ai ngửi cũng muốn ăn.
"Em yêu, tới ăn cơm nào."
Tư Triệt bày thức ăn ra bàn xong liền xoay người lại gọi cô.
Khúc Yên buồn buồn nói: "Bây giờ anh gọi em yêu rất thuận miệng nhỉ."
Giống như một chút hận ý cũng không có.
Có chủ đích muốn gây khó dễ cho nhiệm vụ của cô.
"Em cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331379/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.