Edt : Nhan
Khúc Yên bối rối leo lên xe, hỏi: "Đã trễ như thế này, chúng ta sẽ đi đâu?"
"Không đi đâu cả, đêm nay ngủ trong xe." Tư Triệt ngồi bên cạnh cô, thản nhiên nói, "Cửa phòng cháy hỏng rồi, ngày mai anh tìm người tới sửa."
"Ngủ trong xe?" Khúc Yên run run người, trong xe quá lạnh, sớm biết thế thì cô đã mặc áo lông xuống, "Vậy anh mau khởi động xe, mở điều hòa đi."
"Không được, xăng trân quý, không thể lãng phí như vậy." Tư Triệt dựa lưng vào thành ghế, tùy ý nhắm mắt lại, "Cứ ngủ đi."
"Vậy em đi lên phòng lấy chăn." Khúc Yên kéo cửa xe, phát hiện đã bị khóa lại, "Anh mở cửa xe cho em."
"Sợ lạnh? Anh cho phép em ôm anh để sưởi ấm." Hắn nhắm mắt lại, không mở cửa ra, ngữ khí lười nhác mang theo chút trêu đùa.
Khúc Yên nghi ngờ nhìn hắn.
Hình như hắn không tức giận nữa.
"Tư Triệt, anh đưa chìa khóa xe cho em." Cô khom người sờ túi hắn.
Trong túi áo không có, cô lại đi sờ túi quần.
Cô sờ tới sờ lui, Tư Triệt nhịn một lúc, đột nhiên giữ tay cô lại, nghiêng người đè cô xuống: "Anh không ngại làm nốt chuyện vừa rồi ở trong xe đâu."
Không gian trong xe nhỏ hẹp, hắn lại cao, đầu gối chống ở mép ghế, nửa người trên gần như áp sát cô.
Bầu không khí trở nên mập mờ trong nháy mắt.
Khúc Yên cứng đờ, không dám động đậy, buồn bực nói: "Anh mau buông em ra! Ở ngay bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331372/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.