Nguyễn Đường hét lên một tiếng, hoảng hốt chạy mất dép!
Bức tường lửa kia đốt cháy cửa, trong nháy mắt hóa thành than đen.
Có thể thấy được nếu như lần này người trúng chiêu là Nguyễn Đường thì cô ta sẽ thành thi thể cháy đen thui trong giây lát.
Nguyễn Đường vừa chạy vừa quay đầu nhìn cửa gỗ biến thành màu đen ầm ầm ngã xuống, chỉ cảm thấy sự nặng nề kia như đang nện xuống lòng cô ta, vừa đau vừa khó chịu.
Vậy mà A Triệt lại đối xử với cô ta như thế!
Nhất định là hắn bị Khúc Yên mê hoặc tâm trí!
Đều là do Khúc Yên!
"Thu băng trên người em lại đi." Tư Triệt lạnh lùng nói với Khúc Yên, "Anh không chạm vào em."
"Chính anh nói đó, đừng chơi xấu." lúc này Khúc Yên mới thu hồi dị năng, tầng băng mỏng trên người như mất đi lực, vỡ thành từng khối nhỏ rơi xuống người cô và giường.
Một mảnh hỗn độn, vừa ướt lại bừa bộn.
Cửa phòng cũng cháy rụi......
Khúc Yên phủi băng vụn đi, cuốn chăn quanh người như con tằm, nhảy xuống giường.
Cô mặc kệ Tư Triệt có biểu cảm gì, đi đến tủ lấy quần áo rồi chạy vào phòng tắm.
Sắc mặt Tư Triệt quả thật không tốt lắm.
Bảy năm trước hắn không có cách nào giữ cô lại nhưng bây giờ còn không giữ nổi sao!
Khúc Yên mặc quần áo tử tế rồi đi ra, liếc mắt nhìn cánh cửa gỗ đen thui, hỏi: "Đêm nay chúng ta phải làm sao bây giờ, ở chỗ nào đây?"
"Khúc Yên, anh hỏi em." Tư Triệt bỗng nhiên mở miệng, ngữ khí tỉnh táo lạ thường, "Năm đó, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau ở sơn động, vì sao em cứu anh?"
Khúc Yên hơi sững sờ.
Sao đột nhiên hắn lại hỏi cái này?
"Bắt đầu từ lần đó, anh chính là trò chơi của em sao?" Tư Triệt lại hỏi.
Khúc Yên chần chờ một lát rồi gật đầu.
"Sau khi em cứu anh, phản bội căn cứ Kiêu Dương, dẫn đến việc anh trai em Khúc Sâm vẫn luôn bị lão đại hoài nghi và chèn ép, em có biết chuyện này không?" Tư Triệt tiếp tục hỏi.
Khúc Yên lại gật đầu một cái.
"Em viết một bức thư cho Khúc Sâm, nói cho anh ta biết 5 lần zombie tập kích quy mô lớn vô cùng nguy hiểm trong vòng ba năm tới." Tư Triệt chậm rãi híp mắt, nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn của cô, "Làm sao em biết thời gian và địa điểm của những lần zombie đột kích?"
"......"
Đương nhiên là hệ thống nói cho cô biết.
Khúc Yên an tĩnh một chút, hỏi ngược lại, "Năm đó em viết thư cho anh trai em, sao anh lại biết được nội dung?"
"Anh điều tra tất cả những gì liên quan tới em." Tư Triệt lời ít ý nhiều.
Câu nói đơn giản này lại bao hàm bảy năm bôn ba đó đây, lần lượt truy tìm, lần lượt dò xét dài dằng dặc của hắn.
"Khúc Yên, anh hỏi em một vấn đề cuối cùng." Tư Triệt nhìn cô, gằn từng câu từng chữ rõ ràng nói, "Trước kia chúng ta ở chung với nhau, em có từng thật lòng với anh không?"
Vấn đề này, ngày đó hắn đã từng hỏi qua.
Khúc Yên nhíu mày, mím môi không trả lời.
Bảy năm trước, cô nhất định phải tàn nhẫn phủ nhận tất cả, nhất định phải ép hắn đến ranh giới cuối cùng, kích phát tiềm năng cường đại bên trong hắn.
Nhưng bây giờ, giai đoạn nhiệm vụ kia đã kết thúc, cô cần gì phải đâm hắn thêm một đao.
Không bằng cứ im lặng.
"Có hay không? Dù chỉ là nhất thời thôi?" Tư Triệt cũng không buông tha, từng bước ép sát, nhìn sâu vào đáy mắt cô, "Trả lời anh."
"Có lẽ có......" Khúc Yên trả lời một cách mơ hồ.
Cái này chắc không tính là làm trái với quy tắc, cô cũng không nói gì cả.
Ánh mắt mịt mờ Tư Triệt khẽ sáng lên, hai tay vô thức nắm chặt lại.
Hắn đè tâm tình rất phức tạp dưới đáy lòng xuống, không hỏi nữa, nắm chặt tay cô đi ra ngoài.
"Anh muốn dẫn em đi đâu?" Khúc Yên hỏi.
Tư Triệt không đáp lời, nhanh chân mang cô xuống tầng.
Hai người tới khu đất trống phía sau ký túc xá, mấy chiếc SUV đang đậu ở đó.
Tư Triệt mở cửa một chiếc trong đó, nói với Khúc Yên: "Lên xe."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]