Edt : Nhan
"Tư Triệt, áo khoác của anh rách rồi, lại còn toàn là máu nữa, e rằng không thể mặc. Trong không gian của tôi chỉ còn lại một chiếc áo len cuối cùng......"
Khúc Yên luyến tiếc lấy ra từ trong không gian, đi đến phía sau hắn, "Anh mặc vào trước đã, lát nữa chúng ta tới một chỗ, tôi cướp ít quần áo cho anh."
"Tiếp theo cô chuẩn bị đi đâu?"
Tư Triệt xoay người, chỉ thấy cô nhón chân lên, trùm áo len vào đầu hắn.
Cô nâng cao hai tay, hai người ở rất gần.
Hương thơm trên người thiếu nữ quanh quẩn trong mũi hắn, vô cùng dễ ngửi.
Tư Triệt không hiểu sao căng thẳng, lùi về sau hai bước, trầm giọng nói: "Tôi tự mặc."
"Mau mặc vào." Cô tiến lên theo hắn hai bước, kéo vạt áo xuống.
Chiều cao hai người có chút chênh lệch, hắn cao hơn cô một cái đầu.
Lúc này cô như chim non nép vào ngực hắn.
Tay Tư Triệt nắm thật chặt, lạnh nhạt nói: "Không sao."
"Anh mặc áo len của tôi nhìn cũng rất đẹp đó." Khúc Yên lùi về sau một bước, thưởng thức.
Áo len rộng màu đen, cô mặc dài đến đùi, hắn mặc lại vừa vặn.
"Chúng ta như thế này có tính là mặc đồ đôi không?" Khúc Yên chỉ chỉ quần áo trên người mình, kiểu dáng giống nhau.
Tư Triệt liếc nhìn cô một cái, không trả lời.
Dường như lúc nào cô cũng chú ý mấy điểm kỳ kỳ quái quái, mì tôm, nồi lẩu, đồ đôi.
Giống như một thiếu nữ đơn thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331318/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.