"Bởi vì người này trùng sinh không phải nhờ may mắn mà là dùng một loại phương thức bàng môn ngoại đạo để trùng sinh." Tiểu Thất trả lời, "Người đó chính là mục tiêu báo ân của kí chủ, Cố Vân Thâm."
Khúc Yên kinh ngạc: "Thì ra Cố Vân Thâm trọng sinh? Khó trách...... Không đúng, Tiểu Thất! Mi nói hắn đi đường ngang ngõ tắt để trùng sinh? Có ý gì?"
"Căn cứ vào kết quả điều tra năng lượng từ trường, hiện tại bên trong cơ thể Cố Vân Thâm có hai linh hồn. Hồn phách kia không trọn vẹn, kí chủ có thể hiểu là 'quỷ mượn xác'."
"......" Khúc Yên bó tay mấy giây, nói, "Quỷ hồn này lợi dụng Cố Vân Thâm trùng sinh để nó cũng sống lại à?"
"Đúng vậy, kí chủ. Từ trong báo cáo kiểm tra từ trường, vầng sáng quanh tàn hồn này biến thành màu đen và có gai bên cạnh, hẳn là dùng ma thuật đen để thúc giục Cố Vân Thâm trùng sinh."
"Tôi hiểu rồi."
Khúc Yên nhanh chóng suy nghĩ, rất nhanh liền hiểu rõ chân tướng.
Nói một cách đơn giản, hiện tại bên trong cơ thể Cố Vân Thâm có hai người, tàn hồn mượn xác kia có thể muốn lợi dụng Cố Vân Thâm làm chuyện gì đó, nhưng mục đích cuối cùng của nó nhất định là --
Hoàn toàn chiếm lấy cơ thể Cố Vân Thâm!
"Chẳng trách hai chân Cố Vân Thâm rõ ràng đã bình phục nhưng vẫn không đứng dậy nổi." Khúc Yên lạnh lùng cong môi, "Tàn hồn này rất ác, rõ ràng muốn cho cơ thể Cố Vân Thâm suy yếu. Chỉ có thân thể càng không khỏe mạnh, ý thức chủ nhân càng bạc nhược, nó mới có thể tu hú chiếm tổ chim khách."
Lại còn dám động thủ giết cô!
Xem ra thứ xấu xa kia cũng cảm thấy cô là một dạng tồn tại khác, sợ bị cô phát hiện điều gì khác thường.
"Kí chủ, ngài định làm gì?" Tiểu Thất hỏi thăm.
"Đương nhiên là gặp thần giết thần, gặp phật giết phật! Huống chi nó vẫn chỉ là một quỷ hồn khuyết tật." Khúc Yên nhẹ cong môi đỏ, chậm rãi nói, "Tiểu Thất, đã đến lúc trả lại con át chủ bài cho tôi rồi."
"Kí chủ, ngài là chỉ......" Tiểu Thất mở không gian trữ vật của hệ thống, "Trấn Ma Đỉnh này là bảo vật đầu tiên mà kí chủ lấy được trong các thế giới nhiệm vụ. Chủ thần đại nhân đã nói loại đồ vật này chỉ lúc ngài làm nhiệm vụ ở thế giới tu tiên mới có thể lấy ra dùng."
"Đồ của tôi mà lại không cho tôi dùng?" Khúc Yên không để ý tới Tiểu Thất, trực tiếp từ trong thức hải thăm dò vào không gian trữ vật, lấy Trấn Ma Đỉnh để vào không gian của mình.
Cô bị thanh trừ ký ức thì cũng thôi đi, nhưng những chiến lợi phẩm này từng cái từng cái đặt trong không gian trữ vật của hệ thống cũng là vinh quang khi xưa của cô, dựa vào cái gì không để cô dùng.
Trong khế ước của cô và chủ thần cũng không có điều này.
"Kí chủ, ngài tự tiện thế này, sợ rằng chủ thần đại nhân sẽ tức giận......" Tiểu Thất ầy ầy nói.
"Giận thì cứ giận, tôi mặc kệ. Ngay cả bị chủ thần gạt tới làm nhiệm vụ bằng cách nào tôi cũng không nhớ, ai biết hắn là người tốt hay người xấu."
Thậm chí có thể không phải là người.
Khúc Yên Tâm nghĩ như vậy.
Cô đóng hệ thống, chạy đến bệnh viện.
Cố Vân Thâm đang nằm trong phòng cấp cứu, tình huống không rõ.
A Lương lo lắng chờ ở bên ngoài, thấy cô, tức giận nói: "Cô quyến rũ nam nhân khác, đội nón xanh cho anh Thâm, bây giờ cãi nhau còn cầm dao đâm anh Thâm! Sao cô có thể ác độc như vậy!"
Hắn quay đầu nói với cảnh sát, "Cảnh sát, chính là cô ta! Lúc đó trong phòng chỉ có cô ta và người bị hại, ông chủ của tôi không có khả năng tự đâm mình một nhát, nhất định là cô ta ra tay!"
Khúc Yên im lặng nhìn A Lương một cái.
Ngốc hay không ngốc?
Ông chủ hắn sao lại không thể tự kiềm chế đâm mình một dao?
Trên dao lại không có vân tay của cô, hắn báo cảnh sát có ích lợi gì.
Còn không đợi cảnh sát mở miệng tra hỏi, cửa phòng cấp cứu đã mở ra, Cố Vân Thâm ngồi trên xe lăn được đẩy ra.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]