Edt : Nhan
“Em theo tôi ra ngoài một chút.” Hắn nói với Khúc Yên.
“Anh cả, không cho phép anh bắt nạt chị Yên Yên!” Mạc Thanh Đại sợ mình gây họa, nhanh chóng giảng giải, “Vừa rồi chỉ là em nói hươu nói vượn, chị Yên Yên không nói gì!”
“Em sợ anh đánh cô ấy sao?” Mạc Bắc Đình dắt tay Khúc Yên, nắm chặt trong lòng bàn tay.
“A......” Mạc Thanh Đại lập tức đã hiểu.
Anh cả nào cam lòng ' giáo huấn ' chị Yên Yên.
Cô nghĩ nhiều rồi.
Khúc Yên đi theo Mạc Bắc Đình ra ngoài hành lang, nói: “Chuyện của Kỷ Hàn Yên có đả kích rất lớn với Noãn Noãn. Chờ Noãn Noãn tỉnh lại, có lẽ sẽ cầu tình, đến lúc đó anh khoan dung một chút, ít nhất lưu cái mạng.”
Mạc Bắc Đình tĩnh mịch nhìn cô, không mở miệng.
“Sao vậy? Không thể khoan dung sao? Nhất định phải xử bắn?” Khúc Yên không hiểu, nghi ngờ hỏi, “Tù chung thân, để Kỷ Hàn Yên ngồi cả một đời, thế này cũng rất khó xử lý sao?”
Mạc Bắc Đình nhìn chằm chằm cô phút chốc mới chậm rãi mở miệng: “Em và Noãn Noãn có giao tình rất tốt? Quan tâm cô ấy như vậy?”
“Đúng vậy, cô ấy thích tôi, tôi cũng thích cô ấy.” Khúc Yên không giấu giếm chút nào nói, “Tôi không muốn cô ấy chịu thêm bất kỳ tổn thương nào nữa, nếu như có thể, tôi muốn bảo vệ cô ấy một đời.”
Ánh mắt Bắc Đình trầm xuống.
“Có vấn đề gì không?” Khúc Yên không rõ vì sao hắn có loại biểu tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331004/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.