Edit: Lan Anh
Thân thể Yến Cửu Triêu cứng đờ.
Hắn lấy tay đẩy hai cánh tay đang quấn trên eo hắn ra, nhưng làm thế nào cũng đẩy không được.
Quả đúng là tiểu cô nương chuyên làm chuyện đồng áng!
Yến thiếu chủ dứt khoát không đẩy ra nữa, mắt lạnh nhìn nàng, nhìn xem nàng còn có thể chơi ra cái gì nữa!
Ai ngờ chờ nửa ngày cũng không có gì xảy ra, Yến thiếu chủ lại lần nữa tách cánh tay của Du Uyển ra, lần này lại nhẹ nhàng tách ra được, nhưng còn chưa đợi hắn đứng lên thì lại bị Du Uyển dùng lực đạo cực lớn bổ nhào về phía trước, trực tiếp ngã lên giường.
Yến Cửu Triêu: “?!”
Trâm cài tóc của Du Uyển bị rớt ra, cả mái tóc đen dài chảy xuống, mái tóc đen bóng như gấm xỏa ra sau lưng, làm làn da trắng nõn càng thêm nổi bật, khiến người khác kinh diễm không thôi.
Nàng nằm sấp trên người hắn, tóc đen nửa che khuôn mặt đẹp như tranh vẽ.
Ánh mắt Yến Cửu Triêu không thể dời đi chỗ khác, phải ho nhẹ một tiếng mới dời được sự chú ý của mình đi, mắt nhìn về phía nóc giường có những viên ngọc thạch đủ màu.
Bên trong mỗi viên ngọc thạch đều chiếu hình ảnh nàng đang ôm hắn.
Yến Cửu Triêu chưa bao giờ nghĩ tới trong cuộc đời của mình sẽ xuất hiện hình ảnh như thế này, tựa hồ... cũng không chán ghét lắm.
Yến Cửu Triêu nháy mắt mấy cái, cả người cứng đờ mà nằm đó.
Du Uyển ngủ một lát liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-xau-xa-la-than-y/3415303/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.