Edit: Lan Anh
Thôi chưởng quỹ cũng không phải là người được sinh ra ở trấn Liên Hoa, ông là người phương nam di dời tới đây, tổ phụ của ông đỗ tú tài ở Kinh Thành, tổ mẫu cũng chuyển nhà theo, cho rằng sau này sẽ trở thành phu nhân lăn lộn ở chốn Kinh Thành, nào ngờ năm sau tổ phụ liền thi rớt, trong cơn tức giận liền ốm không dậy nổi, không quá năm ngày liền từ trần.
Lúc ấy ông vẫn còn đang nằm trong bụng mẫu thân mình.
Nhà ông cũng gian nan trong một thời gian, từ nhỏ ông đã giúp đỡ cha mình làm việc, cha ông có một món nghề tổ truyền, đó là làm mứt quả, đáng tiếc ông không có khiếu.
Ông cũng từng đọc thử sách, nhưng bản thân cảm thấy mình không am hiểu.
Một ngày Bạch Ngọc lâu tuyển chưởng quỹ, ông cũng xin làm mặc dù không hề có kinh nghiệm gì, gian khổ trong đó không cần nói, không có ai dạy bảo, kinh nghiệm đều từ thất bại mà ra, ông đã sớm học được bản lãnh lời gì nên nói, lời gì không nên nói, hôm nay là do quá đắc ý, lại thêm việc thôn Liên Hoa lại hoang vu hẻo lánh, nghĩ rằng mình có nói gì cũng không cần lo lắng bị truyền đi.
Làm sao ông có thể ngờ được, bản thân chỉ mới phóng túng một lần, lại tìm đúng ngay con đường chết nhanh nhất.
Yến Cửu Triêu từng đi ngang qua Bạch Ngọc lâu, Thôi chưởng quỹ trùng hợp cũng ở đấy nên đã may mắn được tận mắt nhìn thấy chân dung của vị nhị thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-xau-xa-la-than-y/3415302/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.