Edit: Lan Anh
Quách Đại Hữu có thể không hiểu về trà nhưng không thể không biết mùi vị ngon dở của đồ ăn, ông ta sống hơn nửa đời người, chưa bao giờ ăn đồ ăn ngon như thế này, nếu như đây là thịt heo chết, thì mấy tửu lâu kia nên đóng cửa hết là vừa.
Mùi vị thật sự quá ngon!
Quách Đại Hữu ăn đến quên trời quên đất, cũng quên luôn việc tại sao Du gia nghèo như vậy thì làm sao có thể làm một bàn ăn lớn như thế này?
Đỗ Kim Hoa cũng ăn quên mình, trong miệng thì gặm, thịt thì cầm trong tay, tay kia cũng không quên lấy đũa gắp lấy gắp để, một dĩa đồ ăn nhìn ngon mắt vậy mà lại bị bà ta chọt tới chọt lui, đến cả hạt cơm cũng bị rớt vào trong.
Du Tùng giận đến mức trên trán cũng nổi gân xanh.
Chờ đến lúc đại bá với đại bá mẫu làm xong món bánh ngọt cuối cùng bê lên bàn, thì đồ ăn trên bàn đã thê thảm đến mức không nỡ nhìn.
Đại bá mẫu xiết chặt nắm đấm, hít sâu một hơi.
“Bánh ngọt! Ta muốn ăn! Nhanh đưa đây cho ta!” Quách Tiện Xảo thấy bánh ngọt màu vàng sữa trong tay đại bá mẫu.
Bên trong bánh ngọt có bỏ còi sò điệp, không chỉ có mùi trứng gà thơm phức mà còn có mùi hải sản mặn mặn, cộng thêm một chút hành thái và dầu vừng, quả thật là mỹ vị không thể tưởng tượng nổi.
Tiểu Trăn Trăn mắt lom lom nhìn bánh ngọt mà đỏ cả mắt.
Quách Tiện Xảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-xau-xa-la-than-y/3415278/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.