CHUYỂN NGỮ VÀ BIÊN TẬP: HIÊN VIÊN DẠ NGUYỆT
“Đội lên.”
Vi Tiểu Bảo nói xong lấy ra một cái khăn che mặt màu đen.
“Vì sao?”
Ta không có cầm.
“Hiện tại của bức chân dung của cô bán ra ngày càng có xu hướng tăng cao...... Cái mặt này của cô so với bán mấy đứa trẻ con còn được giá hơn đấy. Không lẽ Trần Nặc là người muốn bị quảng đại nhân dân quần chúng khinh bỉ......” Vi Tiểu Bảo đem khăn che mặt nhét vào trong tay ta: “Mau đội. Không làm theo lời ta chốc nữa bị đám chó săn của Giang Thận Tu phát hiện cũng nên! Nếu bị như vậy thì thân là cướp như ta còn biết giấu mặt vào đâu......”
“Ồ......” Ta đem khăn buộc lên trên mặt, nhìn nhìn gương, nói: “Nhưng không phải trong tiểu thuyết kiếm hiệp thường nói đám nữ hiệp thường đội mũ trùm sao? Hơn nữa rõ ràng trời đang sáng mà đeo khăn che mặt đen thì thật quỷ dị......”
“Mũ trùm...... Cái loại truyện kiếm hiệp hạng ba này đúng là đầu độc cô không nhẹ rồi. Trong một buổi tối cô nói ta tìm ở đâu ra mũ trùm cho cô? Hơn nữa ngoài trời gió to như vậy trên đường đi có thể bị thổi bay...... Thế nên cho cô đeo khăn mới là khoa học!”
“Thì ra là là như vậy......” Ta lĩnh hội được không nhỏ, nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy có gì đó không đúng: “Chẳng phải ngươi đã chuẩn bị rất kĩ lưỡng sao? Đặc biệt tốn nhiều thời gian đến Giang gia là dinh dưỡng sư như vậy, chẳng lẽ không thể bỏ ra một chút tiền mua cho ta cái mũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-noi-nam-nhan-khong-dang-tin/1213915/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.