Trong phòng nhỏ của người đàn ông độc thân Vương Ngũ đang xem tiết mục gặp lại nhau rất cảm động.
Giang Thận Tu ôm ta thật chặt, chặt giống như muốn hòa ta vào trong xương cốt của hắn. Mà ta thì vùi đầu vào ngực hắn, giống như hình dáng chim nhỏ nép vào người.
Vây xung quanh là những giọt lệ vui mừng, cảm giác hai chúng ta gặp lại đã rõ ràng hơn…
Khụ khụ, mặc dù lời này rất không hợp tình hình nhưng ta vẫn phải nói…
“Giang ca ca…Ta sắp bị ngươi siết chết rồi…”
Khách sáo cần thiết đã xong, ta mới thở ra một hơi ngồi xuống ôn lại chuyện cũ với Giang Thận Tu.
Ờm, thật ra thì hai chúng ta cũng không có chuyện cũ gì tốt để nói…Chẳng qua chỉ là phóng hỏa, hạ độc, đưa ngọc bội.
Khá tốt là Giang Thận Tu vẫn nói nhiều như vậy, hai chúng ta chia tay đã lâu thế mà không hề có cảm giác xa lạ vẫn có thể trò chuyện với nhau khí thế ngất trời.
…Được rồi ta thừa nhận chỉ có Giang Thận Tu một mình nói chuyện khí thế ngất trời…
Nói chuyện phiếm được một nửa, Giang Thận Tu đột nhiên nhớ tới một chuyện: “Đúng rồi, cái ngọc bội này…”
Hắn vừa nói vừa lấy ngọc bội trong ngực ra nhét trở lại vào tay ta: “Nặc muội muội, muội hãy tiếp tục giữ đi”
Ta nhìn chằm chằm vào miếng ngọc bội kia, do dự một chút rồi hỏi hắn: “Huynh không tức giận sao?”
Giang Thận Tu có chút khó hiểu: “Tức giận cái gì?”
“Chính là…Ta tùy tiện mang đồ đạc của huynh đi cầm…”
“Nặc muội muội nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-noi-nam-nhan-khong-dang-tin/1213898/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.