Không gian yên lặng tới tĩnh mịch, lời nói của Vương Kim Hoa vừa thốt ra lại chỉ khiến cho Lâu Trụy nhướng mày, lên tiếng: “Ngươi dựa vào cái gì mà nghĩ ta sẽ đồng ý? ”
Vương Kim Hoa sửng sốt, sau đó cau mày: “Trần Thiên Ngữ nằm trong tay ta”
Lâu Trụy ý cười trong mắt càng nhiều: “Vương tiểu thư cảm thấy tới lúc này, Lâu mỗ còn có thể tin tưởng những lời này sao?”
Vương Kim Hoa vẻ mặt hoang mang, Vương bang chủ cũng là vẻ mặt hoang mang.
Lâu Trụy nhìn về phía ta: “Con gái ngoan, giúp phụ thân giải thích cho Vương tiểu thư xem nàng ta sơ hở ở đâu.”
Đang cân nhắc mọi việc lại nghe thấy Lây Trụy nhắc tới mình, bỗng chốc ngộ ra tất cả bắt đầu giải thích.
Hẳn chính là như vậy …
Hắng giọng một cái, ta kết luận: “Mẫu thân không ở trong tay các ngươi”
Vương tiểu thư mở to hai mắt nhìn ta: “Ngươi nói bừa!”
Ta nhìn sang Lâu Trụy, Lâu Trụy hiểu ý đem toàn bộ huyệt đạo của Vương tiểu thư phong bế.
Thật sự là tự tạo nghiệt, không thể sống.
Vô cùng cảm tạ Lâu Trụy đã cho mình không gian an tĩnh tới vậy, ta lại tiếp tục quá trình phân tích: “Nếu như mẫu thân nằm trong tay Vương tiểu thư, lấy tính cách của Vương tiểu thư mà nói thì cô sẽ yêu cầu gặp mặt phụ thân ta ngay, mà sẽ không hẹn tới hai tháng sau…”
Nói xong ta liếc nhìn sang phía Vương bang chủ đã thấy hắn bắt đầu đổ mồ hôi.
Ta nở nụ cười: “Vương bang chủ, người cùng lệnh ái là muốn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-noi-nam-nhan-khong-dang-tin/1213896/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.