“Lâu huynh, ta thấy chuyện này có chút kỳ lạ” Ngón tay Lãnh Diệp Thanh vuốt ve ly rượu, như có điều suy nghĩ nói: “Ngũ Lương phái ta giúp ngươi tìm một nữ nhân tên là Trần Thiển Ngữ đã là chuyện ai cũng biết trên giang hồ. Huống chi bốn người kia phí nhiều công sức đón Trần Thiển Ngữ xuống núi đã bị võ lâm xôn xao truyền đi…”
“Xin Lãnh huynh chỉ giáo cho?”
“Hẳn là có người mượn danh hiệu của Trần Thiển Ngữ mời ngươi đi dự Hồng Môn yến”
“Ha” Lâu Trụy cười lạnh một tiếng: “Dưới gầm trời này còn người có thể chế ngự được Lâu Trụy ta sao?”
“Lâu huynh đã quyết định mùng 8 tháng 9 sẽ đi sao?”
“Không cần chờ đến tháng chín, bây giờ ta lập tức lên đường, muốn xem một chút là thần thánh phương nào dám lợi dụng điểm yếu uy hiếp Lâu Trụy ta!”
Trên tay Lâu Trụy dùng sức một cái, cứ thế bẻ một góc bàn xuống rồi bóp nhẹ miếng gỗ trong tay hóa thành bột phấn trên tay của Lâu Trụy bay xuống.
Sau khi vì bàn gỗ kia mặc niệm ba phút xong ta liền ôm lấy tay của Lâu Trụy nói: “Phụ Thân, Nặc nhi cũng muốn đi!”
“Được! mau đi thu dọn đồ đạc rồi chúng ta cùng xuất phát”
Dặn dò Thất Tịch phải nhớ cho A Hoàng, Tiểu Bạch tắm rồi ăn cái gì. Dặn dò Ức Khanh phải cất thuốc giải thật kỹ đừng để cho Liễu Ngâm Tiếu tìm được. Dặn dò Liễu Ngâm Tiếu phải nghe lời, chung sống thật tốt với Ức Khanh. Dặn dò Hứa Lâm có điểm tâm ngon nhớ cất vào trong hầm băng của Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-noi-nam-nhan-khong-dang-tin/1213894/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.