"- Ta chỉ muốn dặn dò nàng ấy một chút. Vương gia có gì chiếu cố Trường Ca nhé. Muội ấy thích ăn bánh đậu đỏ, đêm ngủ cũng hay mộng du nữa, phiền ngài chăm sóc nàng ấy."
Lý Vu Hiển có vẻ càng thích chọc giận vương gia hơn.
"- Ngươi nói gì vậy? Ta mộng du hồi nào!!"
nàng nhéo vào tay hắn đau điếng. Thế nhưng trong mắt Vương gia lại như cặp tình nhân đang trêu đùa.
"- Được, ta sẽ chăm sóc nàng ấy thật tốt sau khi ngươi rời đi!."
Triệu Tư Thành không bằng lòng, nhưng hắn cũng không thể nào nói ra. Vì hắn và nàng chẳng là gì, nên nàng có thân thiết với ai, đó là chuyện của nàng.
Chiều hôm đó, phụ tử họ Lý rời khỏi vương phủ trở về nhà. Nàng cũng tự mình ra tiễn đưa hai người trước cổng phủ. Sau đó liền trở về phòng, ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống qua khung cửa sổ.
"- Ngươi là đang nhớ Lý Vu Hiển sao? " Triệu Tư Thành lên tiếng.
Nàng giật mình quay lại phía sau, hắn đã ở trong phòng từ lúc nào không hay.
"- Ta và hắn không thân thiết như ngài nghĩ, ta cũng chỉ mới gặp qua hắn vài lần mà thôi."
Nàng cố gắng giải thích cho hắn hiểu. Hắn cũng cảm thấy mình có vẻ quan tâm quá mức, nên cũng thôi, lái đi sang chuyện khác:
"- Ngày mai mẫu phi của ta sẽ ghé qua phủ. Ngươi hãy ngoan ngoãn một chút, đừng gây chuyện với bà ấy ".
"- Vương gia, ngài làm như ta rất thích đi gây chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nhuong-duong-bon-vuong-phi-den-diet-yeu/3570559/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.