"- Hinh Nhi làm sao vậy??? Muội không được khỏe sao? "
Triệu Tư Thành trông thấy biểu cảm của Hứa Tâm Ninh liền gặn hỏi.
"- À! Muội không sao, Hinh Nhi có chút mệt mỏi, muốn ra ngoài hóng mát một chút ".
Cảm thấy không thể chịu đựng thêm nữa, ả liền kiếm cớ rời đi.
"- Nếu muội muốn đi dạo vậy chúng ta cùng đi, bổn vương cũng no rồi.Trường Ca nàng ngươi đi cùng chứ? "
''- Được chứ! Ta cũng muốn đi ". Nàng biết rõ là Hứa Tâm Ninh đang rất khó chịu, chị muốn đi nhà xí, nhưng vẫn cố làm khó nàng ta. Ai bảo ả hãm hại ta, cái này chính là gậy ông đập lưng đó.
Hứa Tâm nào dám từ chối, ả cắn răng chịu đựng cơn đau mà đi dạo trong vương phủ. Những bước đi cũng thật sự là quá khó với ả lúc này, ả ta không nhịn được mà đánh rắm một cái. Mùi hôi thối bắt đầu toả ra, tất cả hạ nhân ở đó đều nhìn vào ả. Hứa Tâm Ninh ngượng không có cái lỗ nào mà chui xuống, cũng may ở gần đó có xác một con mèo hoàng.
"- Đằng kia có con mèo chết, nó bốc mùi kinh khủng quá, các người còn không mau dọn đi!!! ".
Ả ta lấy mèo hoang ra viện cớ cho cái sự xấu hổ của ả.
"- À...ta nhớ ra rồi, ta có việc cần làm, muội xin được cáo từ."
Ả ta nói rồi không đợi ai trả lời, vội vã chạy đi, chân ả vấp phải cục đá, ngã nhào xuống đất.Đúng lúc một con chim ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nhuong-duong-bon-vuong-phi-den-diet-yeu/3570558/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.