Editor: VẠN HOA PHI VŨ
Tang lễ được làm rất đơn giản, đơn giản đến mức ngay cả Ngũ phu nhân không có việc gì cũng phải châm chọc vài câu cũng lười làm cho sự việc tồi tệ hơn.
Thẩm Xán Nhược là nữ nhi duy nhất ngay tháng đầu kết hôn đã phải trở lại nhà mẹ đẻ túc trực bên linh cữu.
"Ai, thật là không có phúc khí, rõ ràng đã có núi dựa để hưởng phúc rồi."
Các loại nghị luận truyền đến, linh đường nho nhỏ căn bản không thể che lấp tiếng người ở dưới từ từ truyền lên.
Thẩm Xán Nhược quỳ trên mặt đất, đốt vàng mã trong chậu, áo tang trắng buộc đai đen, giống như tách biệt trong một thế giới khác.
"Thế tử Vĩnh Khang vương đến ──"
Áo đen dừng ở linh cữu, Lý Giám nhận hương, cắm ở trên bàn.
Thẩm Xán Nhược cúi đầu xuống, Lý Giám vịn hắn, "Nương tử."
Hắn ngẩng đầu, ánh mắt mờ mịt nửa ngày cũng không nhận ra chính xác sự vật trước mắt, Lý Giám lại kêu một tiếng.
"...... Phu quân." Hắn hành lễ......
Hàn Yên tiến lên nâng hắn, thân thể mỏng manh giống như gió thổi một cái là bay.
"Thế tử, ngươi khuyên thiếu phu nhân một cái đi, đã ba ngày người không ăn cái gì rồi."
Chân mày Lý Giám nhíu chặt, "Ta biết rồi. Ở đây giao cho ta đi, trước ngươi cứ đỡ nàng xuống."
Hàn Yên gật đầu, nghiêng đầu nói: "Thiếu phu nhân, chúng ta đi thôi."
Nửa ngày, nàng cũng không được đáp lại, cẩn thận nhìn, phát hiện Thẩm Xán Nhược yên lặng nhìn chỗ đặt linh cữu. di.e;nd'an/le.q;uy'do.n Không biết tại sao sức lực lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha/193567/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.