Editor: VẠN HOA PHI VŨ
Ngày hôm sau, Thẩm Xán Nhược dậy sớm hơn một canh giờ so với bình thường. Hàn Yên tết mái tóc dài của hắn thành búi tóc, lại cài trâm phượng, rất thanh lịch mà không mất đi vẻ mĩ lệ của đồ trang sức. Từ tám tuổi vào Thẩm phủ, nàng đã hầu hạ tiểu thư, những thứ chủ tử thích nàng đều biết, nàng quyết sẽ không khiến tiểu thư có một chút cảm giác không thoải mái nào. Điều này, chính là thứ mà nha hoàn có thể kiêu ngạo.
Thẩm Xán Nhược ngậm son, nhẹ nhàng mím lại rồi buông ra, "Đi mời thế tử thôi."
Hàn Yên khom người lui ra, ngay cả hô hấp cũng không dám thở mạnh. Ở bên người này mấy năm, có thể nói là tâm phúc, nhưng dưới hào quang cao quý trời cho kia vẫn không thể đè nén mặc cảm tự ti của mình được.
Lý Giám không có ở thư phòng, cũng không có ở nơi luyện võ.
Hàn Yên trở lại thông báo thì cẩn thận từng li từng tí chờ đợi phản ứng của chủ tử.
Sau đêm động phòng, Lý Giám cũng không về phòng này. Chỉ lúc ở trước vương gia, vương phi một khắc mới xuất hiện kịp thời, cùng Thẩm Xán Nhược diễn tuồng hát bè không chê vào đâu được.
Thẩm Xán Nhược đứng lên, trên mặt không có biến hoá gì.
Hàn Yên cúi đầu đi phía sau hắn, nàng muốn hỏi chủ tử đi đâu, nhưng nàng cũng biết bổn phận của người hầu.
Nàng không biết chữ, chủ tử từng muốn dạy nàng, phu nhân nói, nữ tử không tài mới là đức, một người làm, học nhiều cái này làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha/193566/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.