Hoàng Thất Lang giận quá hoá cười: "Không hổ là đại tiểu thư Thẩm phủ, đọc đủ thi thư nên tranh cãi thật giỏi."
Thẩm Xán Nhược không bị khích bác, nói: "Quá khen" rồi tự động ngồi xuống bên giường, nhặt quân cờ lên, bày cục trên bàn gỗ.
Chỉ thấy một ánh sáng lạnh lẽo loé lên, long ngâm không dứt, trong nháy mắt, mũi kiếm đã đến trước mặt ──
Dường như hắn không nhìn thấy, mặc dù mũi kiếm chỉ thẳng vào mi tâm, tay cầm kiếm chuyển động, đẩy kiếm về phía trước.
"Công tử!" Việt Minh không kiềm chế được, cầm quạt lông chặn lại ở giữa. Vừa chạm đến kiếm quang, lông vũ bay múa đầy trời.
Cùng lúc đó, Thẩm Xán Nhược hạ chỉ như bay, "Trích Tinh Thủ" làm người ta hoa cả mắt, Hoàng Thất Lang nhanh chóng bị hắn chặn mạch, bóng người giăng khắp nơi, trong nháy mắt, chuôi kiếm đổi tay người cầm. Hắn thất thanh nói: "Trả ta!"
Tay Thẩm Xán Nhược vuốt ve thân kiếm: "Đây là kiếm của ta."
"Một kẻ ngay cả nội lực cũng không có mà cũng đòi có kiếm Cuồng Hoa sao? Đúng là chuyện cười lớn!" Hoàng Thất Lang hừ lạnh mấy tiếng, nắm đấm đánh thẳng đến.
Mặc dù chân Thẩm Xán Nhược hư phù, nhưng bước chân rất nhẹ nhàng. Hoàng Thất Lang thấy đánh bằng sức người bình thường, đổi nắm đấm thành xòe tay, tỏa ra nội lực liên tục khiến áp lực của hắn tăng lên gấp bội. Đột nhiên, thân hình hắn nhoáng một cái, hình như bị trượt chân, trái tim Hoàng Thất Lang mừng như điên, hai tay đẩy về phía trước. Ai ngờ cái này chỉ dùng để dụ địch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha/1384553/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.