Hắn muốn hỏi, vì sao ngươi cười bi thương đến như thế. Vậy mà, không đợi hắn hỏi, đã lọt vào hôn mê. Nếu vào lúc bình thường, hương mê như vậy không thể khiến hắn ngã xuống. Nhưng Việt Minh chọn thời cơ rất khéo, dù là người mình đồng da sắt, sau một trận chiến đấu như thế kia sẽ lơi lỏng, huống chi hắn không hề đề phòng.
Trong mê man, trước tiên là chạy băng băng trên xe ngựa, sau lại lắc lư, đung đưa không vững. Trong lúc đó, hai mắt của hắn bị bịt kín, bị hạ Thập Hương Nhuyễn Cân Tán, cơ thể không có chút sức lực nào. Sau khi sắp đến gần nơi cuối cùng, hắn lại bị hạ thuốc mê khiến mê man lần nữa.
Đến khi đôi mắt có thể thấy mọi vật thì nhận ra lá cờ đỏ như lửa của triều đình, còn có một đôi mắt tỏ ra rất hứng thú.
. . . . . . Ngươi. . . . . .
Thẩm Xán Nhược giữ cổ họng, quá lâu không uống nước khiến cổ họng hắn khô sáp, không thể lên tiếng được.
Chén nước đưa tới trước mặt, Việt Minh đỡ hắn dậy, nhỏ giọng kêu một tiếng "Công tử", ánh mắt lại không dám nhìn hắn.
Hắn nhận lấy nước, từ từ uống.
"Đây chính là Thẩm Xán Nhược, con gái của Thẩm Trọng Phương?" Người hỏi là một người trẻ tuổi mặc trang phục tướng quân, hắn cẩn thận đánh giá: "Ngươi. . . . . . Là nam hay nữ?"
Thẩm Xán Nhược ho nhẹ mấy tiếng, Việt Minh nói: "Hoàng tướng quân, công tử vừa tỉnh, thân thể chưa phục hồi lại như cũ, tướng quân có thể đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha/1384552/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.