Tỉnh dậy từ giấc mộng dài, Thanh Ngọc Nghi chào đón một vị khách không mời, Nhị tiểu thư Tướng phủ Thanh Ngọc Linh. Thân muội này của nàng năm nay vừa tròn mười sáu tuổi, mặt mày như họa, thân hình thướt tha uyển chuyển. Nếu nói về nét đẹp nhất trên khuôn mặt của nàng thì phải kể đến đôi mắt, luôn ướt át long lanh như nước mùa thu. Nhưng sau khi biết được bản chất con người của vị tỷ muội ruột thịt, Ngọc Nghi chỉ cảm thấy đó là một đôi mắt mang dáng vẻ của hồ li tình, giả tạo và lẳng lơ, đủ tiêu chuẩn để đi quyến rũ đàn ông, à không, thậm chí là vượt. Thanh Ngọc Nghi thầm đánh giá vị mĩ nhân trước mắt.
Vừa thấy gót sen bước vào, một loạt mùi hương nồng nàn bay thẳng đến mũi khiến Ngọc Nghi choáng váng. Tiếp đến là âm thanh đầy đau thương mà mềm mại: “Đại tỷ, muội thật lo lắng cho tỷ a. Từ hôm tỷ gặp nạn, muội lúc nào cũng cầu nguyện trước Phật tổ, mong người bảo vệ tỷ bình an”, vừa nói nàng vừa lấy khăn nhẹ lau đi dòng nước mắt.
Nha hoàn đi theo nàng còn bồi thêm: “Không chỉ vậy đâu, đại tiểu thư. Nhị tiểu thư nàng còn cơm không nuốt vô, mỗi tối đều lấy nước mắt rửa mặt vì đau lòng cho người đó. Nô tỳ cố khuyên mà không được. À, còn khi vừa hay tin đại tiểu thư tỉnh, nàng đầu tóc không kịp chải chạy ngay đến đây đấy ạ.”
Thật hay cho tỷ muội tình thâm. Cầu nguyện cho ta mau khỏe, chi bằng nói thẳng là cầu Phật tổ sớm đón ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha-tu-quoc-tranh-the/126775/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.