Tại một ngày, ta bị bắt cóc, là những vụ bắt cóc này mấy ngày luôn xảy ra ở kinh thành, hoàng thượng cho người điều tra, mà người điều tra đó là Dạ Am và hắn. Ta bị bắt đi, bọn chúng đưa ta tới một hang núi, ở đó ta gặp những cô nương khác.
Ta nhìn thấy Dạ Am trong các cô nương, ánh mắt sắc xảo, dù bị che bởi rất nhiều người, nhưng vẻ đẹp, tính trầm tĩnh, vầng sáng trên người nàng ta rất rõ, tựa như đóa mẫu đơn kiêu sa, đẹp đẽ, nở rõ vào đêm, mọi thứ xung quanh không đáng để nàng ta quan tâm, chỉ người nhìn rồi khen.
Ta hiểu vì sao rồi, kể cả khí chất ta cũng không bằng... và số mệnh nữa. Ta bị những nam nhân kia cưỡng bức, sợ hãi, tủi nhục, ghê tởm ùa vây lấy ta. Ta hét, giãy giụa đều vô ích, thân thể ta, hài tử... ta sợ ta mất hài tử, sẽ mất đi người thân, mất đi một hy vọng, ta mất quá nhiều hy vọng rồi, không muốn. Không muốn!
Ta mơ màng thấy tên khác đang lôi kéo Dạ Am, xé rách y phục của nàng ta, rồi... thanh kiếm bén nhọn đâm vào tên kia. Bóng dáng Phượng Hồng xuất hiện trong mắt ta, không, hắn thật sự ở đây, hắn đi nhanh tới, cởi áo bào trên người che chắn cho Dạ Am, tâm ta thật sự đau và chết thật.
Hắn ôn nhu ôm lấy Dạ Am mà hỏi han. Chỉ là rất tốt, hắn không để ý ta, rất may nước mắt ta rơi hắn chưa thấy, chưa thấy bộ dạng nhếch nhác, kinh tởm của ta.
"Hoa Mộng, ta tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha-bat-tai-bat-sac/109530/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.