Editor: Vanny
Nói thật, dung mạo người này quá giống với mẫu thân trong ký ức của Mẫu Đơn nên nàng hơi bị ảnh hưởng, thấy bà ấy khổ sở cầu xin hồi lâu mà phu xe đó không chịu đồng ý. Mẫu Đơn nhịn không được khẽ thở dài, đi qua, nàng nhẹ giọng nói: “Thẩm à, vừa may xe ngựa bọn ta thuê có dư nhiều chỗ. Hay là thẩm đưa cây trâm này cho ta, sau đó theo Thẩm gia chúng ta đi cùng một chiếc xe ngựa được không?”
Phụ nhân quay ngoắt đầu, nhìn Mẫu Đơn, ánh mắt vừa cảm kích vừa xấu hổ. Bà ấy cuống quýt gật đầu, hơi e ngại đưa cây trâm trên tay cho Mẫu Đơn. Nàng cười cười với bà ấy, nhận lấy cây trâm từ tay bà ấy.
Xe ngựa mà Thẩm gia thuê vốn dư chỗ, thêm một mình phụ nhân này vào cũng không tính là nhiều. Tới khi dẫn phụ nhân đang thấp thỏm không yên này tới bên cạnh đoàn xe, người của Thẩm gia cũng không ai có ý kiến gì, chỉ cười cười với phụ nhân kia. Mẫu Đơn sợ bà ấy không được tự nhiên, nhỏ giọng nói với phụ nhân: “Lát nữa thẩm ngồi chung một chiếc xe ngựa với ta là được rồi.”
Phụ nhân khép nép gật gật đầu, theo Mẫu Đơn lên xe. Trên xe cũng coi như rộng rãi, mà lần này về Mẫu Đơn chỉ dẫn theo một mình Niệm Hương, chỉ có ba người các nàng ngồi trên xe ngựa. Phụ nhân kia cực kỳ lo lắng, sắc mặt vàng vọt, lại có chút đỏ. Bà ấy cẩn thận nhìn Mãu Đơn, nói cảm ơn lần nữa: “Cô nương, thật sự rất cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-don-chan-quoc-sac/779992/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.