Editor: Vanny
Lão phu nhân bị những lời này làm cho cơn tức từ ngực xông lên tận cổ, tay cũng hơi run run. Đầu ong ong. Bà rất muốn nói rằng phúc phận của tứ cô nương nhà bà các cô nương Thẩm gia của chi các người cũng không sánh bằng, nhưng tình huống trước mắt, cuối cùng cái gì cũng không nói ra miệng được, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm vào đại lão phu nhân, gằn từng chữ nói: “Phải phải, các cô nương nhà tẩu thì cao quý lắm, nhưng cũng đừng coi các cô nương nhà muội là bùn đất, có thể mặc tẩu tuỳ ý chà đạp, rồi có ngày tẩu sẽ phải hối hận vì những lời tẩu đã nói hôm nay!”
Giờ phút này trên mặt đại lão phu nhân cũng không thèm giả vờ ôn hoà nữa, cười lạnh liên tục: “Được, tẩu sẽ đợi tới ngày đó, xem xem sau này tứ cô nương nhà muội sẽ được gả đi như thế nào. Cô nương này của nhà muội cũng khoảng mười sáu tuổi rồi. Tẩu thấy muội đừng nên giữ nó lại thành gái lỡ thì, tới lúc đó thì chỉ có các muội hối hận thôi.”
“Muội có hối hận hay không cũng không phải do tẩu nói. Nếu đã như vậy, sau này chúng ta cũng đừng qua lại gì với nhau nữa, miễn cho tẩu cảm thấy chúng muội bôi nhọ Thẩm gia các tẩu. Các tẩu bên này cũng đừng đánh chủ ý lên đầu tứ cô nương nhà muội nữa!” Lão phu nhân cảm thấy hôm nay nhất định phải trở mặt với bên này rồi, không biết chừng sau này sẽ còn gây ra chuyện gì nữa.
Chỉ là, trong lòng lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-don-chan-quoc-sac/779982/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.