Editor: Vanny
Tướng mạo nam nhân này trắng trẻo, đôi mắt đào hoa, lúc nhìn người khác thì hơi xếch lên, khiến người khác có cảm giác đắm đuối, hơn nữa khoé miệng hơi nhếch lên, càng lộ vẻ phong lưu phóng khoáng. Nam nhân có bề ngoài đẹp mắt như vậy, chắc là tên tỷ phu cặn bã Chu Dật Lâm trong miệng Tuệ Cẩm rồi.
Quả nhiên, Tuệ Cẩm vừa nghe giọng nói của nam nhân này, ôm Thẩm Hàm Chi ngay cả đầu cũng không quay lại, sắc mặt đã sa sầm, hừ một tiếng: “Chúng ta làm gì thì liên quan gì tới ngươi.”
Đại lão gia Thẩm Hạo Quốc nhướng mày, khiển trách Thẩm Tuệ Cẩm: “Nhị Tỷ Nhi sao lại nói chuyện với tỷ phu con như vậy? Thái độ tốt hơn một chút cho ta.” Lại cười nói với Chu Dật Lâm: “Dật Lâm à, muội muội con không hiểu chuyện. Con đừng chấp nhất với nó.”
Thẩm Tuệ Cẩm tức tới đỏ mắt. Thẩm Tuệ Bảo ở bên cạnh thấy nhị tỷ của mình bị trách mắng, lộ ra khuôn mặt tươi cười đắc ý. Chẳng qua cô nương ta cũng chẳng quan tâm tới Chu Dật Lâm. Tuy nói Chu gia không tệ, bề ngoài Chu Dật Lâm cũng không tồi, nhưng hắn ta đã có chính thê rồi. Thẩm Tuệ Bảo cảm thấy bản thân mình không tới mức phải làm thiếp cho người ta, Tuệ Bảo phải làm thì cũng phải là chính thê, vả lại nam nhân này mà so sánh với điện hạ thì thân phận liền thấp hơn rất nhiều.
Chu Dật Lâm cười cười với Thẩm Hạo Quốc: “Nhạc phụ đại nhân đừng nổi nóng với Tuệ Cẩm, đều là lỗi của con.” Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-don-chan-quoc-sac/779981/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.