8 giờ sáng, Hà Trang bị ánh nắng chói chang ngoài cửa sổ chiếu vào làm cho tỉnh giấc. Trong trạng thái mơ màng, cô tự nhắc nhở bản thân phải đổi rèm cửa sang loại tối màu hơn một tí. Cả tuần chỉ có một ngày chủ nhật để ngủ đều bị cắt ngang bởi ánh nắng. Cô nghiêng người sang một bên ôm lấy gối ôm bên cạnh, kéo chăn trùm qua đầu.
Chân mày khẽ nhíu lại, Hà Trang nhận ra có điểm gì đó không đúng. Tại sao hôm nay gối ôm của cô không còn mềm mại như trước và bỗng dưng ấm áp lạ thường, lại còn có hương nước hoa nam nhàn nhạt phảng phất. Cô hơi hé mắt nhìn liền cảm thấy mờ mịt. Đã bao giờ cô thay bao gối ôm từ màu trắng thành màu đen như thế này.
Hà Trang mở mắt, tung chăn ra nhìn lại gối ôm của mình một lần nữa. Cuối cùng thì cô đã biết nãy giờ mình ôm cái gì rồi. Cái gối này có điểm hơi đặc biệt, nó được bọc bằng một loại vải màu đen, phía trên có một đám tóc màu nâu đỏ bù xù.
_ Aaa, Martin Willam!!! Anh đi chết đi!!!
Năm giây sau, gối ôm màu đen bị đạp từ trên giường xuống đất. “Nó” từ từ ngồi dậy, dùng tay vò rối mái tóc màu nâu đỏ của mình, mở mắt ra nhìn cô gái trên giường với ánh mắt đờ đẫn, “nó” vẫn chưa tỉnh ngủ.
_ Em đá anh xuống giường sao? Jen, mới có 6 tháng không gặp tại sao em lại biến thành như thế này hả?
“Nó” buông một câu đầy oán hận rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-cua-ki-uc/1931243/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.