Tòa nhà chi nhánh của Hiệp hội Du Hành Giả ở tận khu thứ 2, là một nơi rất rất xa so với khu vực mà Hải An sống. Chi phí di chuyển bằng các phương tiện công cộng lại rất tốn kém nên cậu trai trẻ đã lựa chọn cách rời nhà từ khi mặt trời chưa lên để đi bộ đến Hiệp Hội.
Trước khi ra khỏi nhà, Hải An còn kỹ lưỡng chọn quần áo và giày dép. Một bộ đồ thể thao dài tay màu trắng, một đôi giày thoải mái và sạch sẽ.
Hải An còn tự mua cho mình một chiếc bánh mì nhìn có vẻ rất ngon trong một cửa hàng tiện lợi. Mặc dù nó thật sự không ngon như những gì Hải An mong chờ, nhưng được ăn một thứ mà những ngày trước cậu không dám ăn cũng đã tạo ra một nguồn động lực cho một ngày làm việc cực nhọc.
Cuối cùng thì… Những thứ đó chả để làm gì cả.
Một ngày làm việc vất vả để nhận được một khoảng lương cao cũng chẳng xảy ra.
Hải An đang lang thang trong một khu công viên nhỏ. Những cơn gió nóng và khô thổi qua vạc áo khoác. Cậu kéo sát chiếc nón để che khuất gương mặt.
Cậu trai trẻ ngồi xuống một bãi cỏ có bóng râm bao phủ. Cậu nhìn dòng người đang hối hả qua lại trên những con đường ở phía xa.
Hải An ngẩn ngơ mà chẳng suy nghĩ gì cả, tâm trí cậu bây giờ chỉ có sự trống rỗng, mặc cho những làn gió cuốn trối.
Cuộc sống của Hải An từ nhỏ đã chưa từng là dễ dàng, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-cua-bau-troi/2905614/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.